– Trở về!
Tựa hồ cũng cảm nhận được Thần Phong kim thuẫn cường đại, sừng nhọn trên đầu Trữ Vương biến dài, mạnh mẽ nghênh đón!
Đinh!
Mặc dù Thần Phong kim thuẫn công kích muộn nhất, nhưng lại va chạm sừng nhọn đầu tiên, phát ra một tiếng vang giòn, bay ngược ra ngoài.
– Phá!
Ngăn trở được Thần Phong kim thuẫn công kích, Trữ Vương thở ra một hơi nhẹ nhõm, quát lạnh một tiếng, hai tay xuất ra lực lượng phút chốc nghênh đón phủ quang cùng chưởng ấn.
Oanh oanh oanh!
Phủ quang chưởng ấn cùng cỗ lực lượng va chạm vào nhau, khí bạo liên tục nổ tung, đồng thời tiêu tán trên không trung.
Liên tục ngăn trở ba người đánh lén, Trữ Vương xanh cả mặt, tựa hồ đã bị thương không nhẹ.
– Cơ hội tốt, xem ta cho hắn thêm một kích cuối cùng!
Chứng kiến bộ dạng của hắn, ánh mắt Nhiếp Tiếu Thiên lập tức sáng ngời, Chí Tôn Đại Bi Thủ quay cuồng vỗ xuống.
– Cha, không tốt, mau lui lại!
Thấy phụ thân động thủ, đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại, dưới tình thế cấp bách tốc độ đột nhiên gia tăng gấp hai, lướt qua Trữ Vương chụp lấy cánh tay phụ thân đem hắn ném ra phía trước!
Kiếp trước chiến đấu cùng yêu nhân vô số trận chiến, hắn biết yêu nhân biến sắc mặt cũng không phải bị thương mà là đã hoàn toàn nổi giận, lúc này công kích tuyệt đối sẽ rơi vào phản kích chưa từng có từ trước tới nay!
Trữ Vương là cường giả Khí Tông đỉnh, hiện tại còn tiến hành yêu hóa, nếu bị hắn phản kích đừng nói là Khí Tông sơ kỳ, cho dù là Khí Tông đỉnh cũng phải trực tiếp tử vong!
– Chết đi!
Vẻ mặt dữ tợn, một quyền của Trữ Vương liền đánh thẳng vào sau lưng Nhiếp Vân!
Oanh!
Bởi vì Nhiếp Vân vừa ném phụ thân ra ngoài, căn bản không kịp trốn tránh, chỉ cảm thấy một trận đau nhức đánh úp lại, cổ họng ngọt lịm phun ra máu tươi, ngay lập tức cả người như diều đứt dây bay ra ngoài, tốc độ văng ra còn nhanh hơn Nhiếp Tiếu Thiên vài phần!
– Vân nhi…
Lúc này Nhiếp Tiếu Thiên mới biết được đứa con cứu mình, trong lòng hối hận, vươn tay ôm lấy đứa con bị trọng thương, cấp tốc lao nhanh như điên về phía trước.
Lúc này trong lòng hắn chỉ còn lại một ý niệm, cho dù mình chết cũng phải cứu đứa con!
– Đánh lén ta xong, chẳng lẽ còn có thể chạy thoát sao?
Trữ Vương đem toàn bộ lửa giận chuyển lên thân hai người, căn bản không để ý tới Lạc Chiêm Hào đang chạy trốn, nhanh chóng đuổi theo.
– Lưu lại đi!
Vài bước đi tới sau lưng hai người, bàn tay Trữ Vương duỗi ra chộp xuống sau lưng Nhiếp Tiếu Thiên.
Một trảo phá không vỡ đá, uy thế vô song, chỉ cần vỗ trúng, đừng nói Nhiếp Tiếu Thiên, cho dù là Nhiếp Vân đã luyện thành Linh Tê Luyện Thể quyết tầng thứ hai đại thành cũng trực tiếp mất mạng!
Oanh long!
Ngay lúc Trữ Vương sắp chộp trúng Nhiếp Tiếu Thiên, đột nhiên Mê Mang điện lay động kịch liệt, một tiếng sấm ầm vang nổ tung.
– Đây là cái gì?
Bị thanh âm chấn động khiến công kích của Trữ Vương mất đi chính xác, vừa vặn lướt qua bên người Nhiếp Tiếu Thiên, cha con hai người tránh thoát một kiếp.
– Hô!
Mặc dù không biết Mê Mang điện xảy ra chuyện gì, vì sao lại đất rung núi chuyển, Nhiếp Tiếu Thiên vẫn nhẹ nhàng thở ra, tốc độ gia tăng liều mạng lao nhanh về phía trước.
– Có thể tránh thoát một lần, ta xem ngươi làm sao tránh thoát chiêu thứ hai!
Nhiếp Tiếu Thiên nhân cơ hội thoát xa hơn mười thước, Trữ Vương lớn tiếng hô to, bàn tay hóa thành lưu quang lại hướng Nhiếp Tiếu Thiên bổ tới.
Một trảo này còn lợi hại hơn vừa rồi, còn chưa tới đã cảm thấy gió mạnh đập vào mặt, trong không khí phát ra tiếng rít bén nhọn.