“Ông muốn lời công bằng như nào?”
“Thứ nhất, đây là phòng họp cấp cao của tập đoàn Cổ Linh, một người ngoài tới đây không được thích hợp, thứ hai, chủ tịch Cố đúng là trẻ con quá rồi, vì một người phụ nữ mà không quan tâm đến chuyện của tập đoàn, bây giờ lại còn làm ra chuyện hoang đường như vậy nữa.”
Giám đốc Triệu nhìn hai người ngồi cùng nhau, đúng thật là chướng mắt mà, chuyện này mà truyền ra ngoài, đúng là bị thiên hạ cười cho thối mũi.
Chuyện này giống như màn kịch phóng hảo ở cổ đại vậy, vì một người phụ nữ, chuyện gì cũng có thể làm ra được.
“Còn gì nữa không?”
Cố Gia Huy vô cùng nhẫn nại, tiếp tục hỏi.
“Đương nhiên là còn, thứ ba… quan hệ của hai người thì không nên yêu nhau, cô ta và Hứa An Kỳ là chị em, chị gả cho cháu trai, em gái sao lại gả cho chú được, đúng là không có luân thường đạo lí, phản đạo đức, chuyện này mà truyền ra ngoài, truyền thông sẽ nhìn chúng ta ra sao?”
“Tập đoàn Cố Linh chúng ta có danh tiếng trăm năm, không thể bị một người phá hoại như thế được chứ?”
“Nói xong rồi, đây chính là ba điểm tôi muốn nói, những giám đốc khác còn có gì muốn nói không?”
“Hết rồi, ông Triệu đã nói hết rồi, chúng tôi không còn lời nào nữa.”
“Vậy chủ tịch tiền nhiệm thì sao?”
Cố Gia Huy khách sáo nói, ở nơi này, ông ấy không phải bố anh mà là chủ tịch tiền nhiệm.
“Tôi cũng không có gì để nói cả, vợ anh ấy là do tôi mời tới, tôi không ngờ mọi người lại có ý kiến như vậy, quả thật là tôi đã không suy xét kĩ càng, không để ý tới quan hệ chú cháu chị em này.
Con tự mình xử lí đi, bây giờ con bé là người phụ nữ của con, các con lại còn là tự nguyện với nhau nữa, không phải bố ép các con kết hôn.”
Cổ Lôi Đình nhàn nhạt nói.
Mọi người nghe thấy câu này, họ đột nhiên cảm thấy có một áp lực vô hình.