Cô nhìn thấy những tấm ảnh bị cắt mất một nửa ở trong thư phòng, anh và Cố Trường Quân đứng cạnh nhau cười rất rực rỡ.
Anh của lúc đó, trong ánh mắt không có phức tạp đến như vậy.
Cố Gia Huy của lúc trước là như thế nào?
Cô không kiềm được, có chút tò mò.
Chính vào lúc này, chú An xuống lầu, đến bên này xem thử.
Hứa Minh Tâm biết là không được truy hỏi. “Dáng vẻ lúc trước của cậu Trung?”
Chú An nghe thấy, ánh mắt có chút loé sáng.
“Không xảy ra chuyện đó, anh ấy lúc London là người như thế nào? Chú chỉ cần lén nói cho cháu biết có phải là có rất nhiều cô gái theo đuổi anh ấy không là được rồi, cháu hứng thú với cái này hơn, cuộc sống tình cảm của anh ấy.”
Cô cười hi hi nói, cô nghĩ Cố Gia Huy đẹp trai như vậy, chắc chắn lúc trước cũng là kiểu vạn người mê.
Con gái nước ngoài lại thoải mái, mạnh dạng như vậy, chắc chắn người theo đuổi anh sẽ không ít.
“Cái này…cuộc sống tình cảm của cậu Trung, tôi cũng không rõ lắm, tôi chỉ phụ trách chăm lo cuộc sống thường ngày của hai anh em bọn họ thôi. Cậu hai và cô Dĩ Tình ở bên nhau từ lúc nào, tôi cũng không biết nữa mà.”
Chú An giả vờ ngớ ngẩn để cho qua.
Ông ấy cũng không thể nói cho Hứa Minh Tâm biết, trước lúc này cậu Trung cũng đã từng có một mối tình cũ khó quên được.
Còn là mối tình đầu của Cậu Trung, cậu Trung đã cho đi rất nhiều, nhưng lại nhận lại bằng cách này.
Cô ta lại là một trong những hung thủ giết hại cậu hai, sau đó mối tình này cũng không từ mà biệt.
Sau khi Cố Gia Huy trở về nước, con người ở London này cũng hoàn toàn biến mất.
Nghe nói người phụ nữ đó vì tìm kiếm anh mà suýt nữa đào lên cả ba thước đất, gây lên chấn động rất lớn ở London.