“Ừ, em làm ông chủ, có cần anh đi ứng tuyển bà chủ không?” Anh cười nói.
“Anh ấy à, chỉ có phá thôi, muốn làm bà chủ của em à, phải làm kiểm tra đã.”
“Được thôi, chắc chắn anh sẽ vượt qua.”
Sắp đến lượt bọn họ rồi, ấn tượng của ông chủ với Cố Gia Huy rất sâu, dẫu sao cũng chỉ có mình anh mặc vét đi giày da, ăn mặc chỉnh tề lịch sự đến vậy.
Mỗi một hành vi cử chỉ đều thể hiện bản thân anh không hề tầm thường, có phong thái của quý nhân.
Nổi bật giữa đám người, khiến người ta liếc nhìn cũng khó mà quên nổi.
“Chào cậu, cậu lại đến rồi.”
Ông chủ là một ông chú trung niên, nói chuyện rất khách sáo, rất là điềm đạm.
“Ừ, đưa bạn gái đến cùng ạ. Cô ấy rất thích bánh của tiệm chú.”
“Vâng vâng, bánh của chú ăn ngon lắm, vỏ mỏng lại nhiều thịt, ngoài giòn trong mềm.”
“Bạn gái cậu xinh thật đấy, mồm miệng dẻo quoẹo. Vừa hay, có một mẻ vừa ra lò, còn nóng hôi hổi, tôi tặng thêm cho hai cái coi như cảm ơn vì đã ghé tiệm.”
“Chú khách sáo rồi.” Cố Gia Huy lễ phép đáp.
“Thấy cậu cũng là quý nhân, sau này đến đây mua hàng thì không cần xếp hàng nữa, nói với tôi một tiếng tôi gói cho.”
Bác trai tốt quá, cũng rất nhiệt tình.
Cố Gia Huy cười, nhẹ lắc đầu: “Không cần ạ, xếp hàng cũng không vấn đề gì, tôi thích ở cạnh cô ấy.”
“Xem ra, cậu đây rất thích cô gái này. Bánh bao của hai người đây, cầm lấy rồi di thong thả nhé.”
“Cảm ơn ông chủ” Hứa Minh Tâm vui vẻ nói. Cô định trả tiền nhưng không ngờ anh đã cầm điện thoại lên, đã học được cách chuyển khoản rồi.
“Hả? Anh đã học được cách chuyển khoản rồi à?”
“Rất khó sao? Trước đây anh không cần trả tiền, cho nên không mang theo tiền. Nếu cần trả tiền thì cũng quẹt thẻ.”
