Không ai dám đứng trước mặt hỏi Cố Gia Huy hỏi anh ta thích nam hay nữ, trừ phi nghĩ mình đã sốngđủ lâu rối.
Mọi người nhìn nhau không biết phải làm gì.
Bọn họ cử tưởng minh tim được quả hồng mém dễ bóp không ngờ lại khó xử lý như vậy.
“Vậy thì…tôi có thể hỏi tiêu chuẩn chọn bạn đời của cô Minh Tâm không?”
“Tiêu chí lựa chọn bạn đời?”
Hứa Minh Tâm suy nghĩ một chút, trong đầu hiện
lên Cố Gia Huy.
“Trước hết, anh ấy phải đẹp trai.”
Cố Gia Huy đúng cách đó không xa vừa nghe thấy vậy liền nở một nụ cười tự mãn, anh quay sang nhìn Khương Tùng Anh nói: “Cô ấy đang nói tới tôi.”
“Còn phải có nhiều tiến nữa.”
“Đúng, chính là tôi.”
“Điều quan trọng nhất là yêu thương người khác!” “Cô ấy vẫn là người biết rõ nhất về tôi, cô ấy nói ra tất cà ưu điểm của tôi.”
Cố Gia Huy cười nói, trong lòng anh cảm thấy rất ngọt ngào.
Khương Tùng Anh bị cưỡng ép nhét thức ăn cho chó đấy miệng thì rất muốn nhảy thẳng xuống biển.”Điều quan trọng nhất người đó phải rất tốt, không quả mưu mô xảo quyệt, đứng suốt ngày phải đầu đá với nhau. Nhà giàu… Tôi hy vọng tránh xa những ân oản của những nhà giàu có, có được cuộc sống đơn giản mới là tốt nhất.”
Cố Gia Huy nghe vậy thì sắc mặt trở nên u ám.
Khương Tùng Anh có chút đắc ý, anh cổ ý nói với Cố Gia Huy: “Anh Trung này, chuyện này cũng là nói về anh sao? Nếu như cô Minh Tâm biết cầu Cổ Lâm bị thương mấy lần đều là do anh bí mật gây ra thi sẽ nghĩ thế nào?”