Sau khi ngẫm lại, Vân Thiên Hà tâm niệm vừa động, tay vung lên, liền thấy từng đạo lực lượng tinh thần theo ý niệm của hắn chuyển động, bắt đầu ngưng tụ lại trong bàn tay hắn.
Lúc này đột nhiên ngón tay hắn bắn ra, một cỗ huyết khí liền tiến vào trong hạch tâm của cỗ lực lượng kia, lập tức ngon tay Vân Thiên Hà một lần nữa điểm ra, liền thấy sản sinh ra một phù văn quy tắc của chân nguyên lực.
Vân Thiên Hà đem ý chí của mình áp đặt lên đó, cỗ lực lượng kia sau khi ngưng tụ đến mức tận cùng được lực lượng không gian bao bọc lại, liền dần dần bắt đầu ngưng tụ hình thành nên một bóng người như ẩn như hiện.
Người được lực lượng thuần túy diễn biến ra này hầy như giống y với Vân Thiên Hà, nếu không có thực lực của Thiên Tru Giả, căn bản vô pháp nhận ra.
Lúc này Vân Thiên Hà phân ra một cỗ ý niệm vào trong thân thể đó, thân thể kia bất chợt như đạt được một loại động lực siêu việt, dần dần hình thành một mảnh hư vô, thân thể đó tiến vào trong hư không, tiến tới Di Sinh thế giới.
…
Ngay sau khi thế thân do lực lượng và ý niệm cấu thành rời đi, lúc này Vân Thiên Hà một lần nữa nhận được tin tức của Quy Tinh Tử, báo rằng hai thiên vương nhân tộc có mang theo hai Phá Hư Giả trong Nhân tộc.
Mặt khác, Quy Tinh Tử còn truyền đến một tin tức kỳ quái, nói rằng Hải Dương Chi Vương muốn cầu kiến hắn.
Vân Thiên Hà truyền tin đáp lại Quy Tinh Tử, nói rằng hắn sẽ nhanh chóng tới đó, cũng sai Quy Tinh Tử tạm thời dây dưa cùng với hai thiên vương kia, sau đó Vân Thiên Hà liền rời khỏi di chỉ dưới đáy biển.
Bất quá trên đường đi, Vân Thiên Hà ngẫm lại, liền lập tức đánh ra một đạo phù văn, phù văn kia hóa thành một đạo lưu quang xuyên qua chân không vô tận, hướng về phía lĩnh vực không gian của Long tộc.
Hải Tộc Chi Vương muốn cầu kiến, Vân Thiên Hà biết e rằng Thiên Nữ đã có lòng nghi ngờ đối với Hải tộc,có ý niệm trong đầu sẽ đối với Hải tộc ý niệm trong đầu. Cho nên sau khi bọn họ cảm giác thấy nguy cơ nên mới đi tìm chỗ dựa.
Vân Thiên Hà tạm thời còn chưa có thời gian đi gặp Hải Tộc Chi Vương. Nhân tộc hôm nay rất vất vả mới tiêu trừ được sự sợ hãi đối với Dị Linh, trên dưới một lòng, toàn lực triển khai chiến tranh thanh trừ Dị Linh. Nếu như còn thêm một ngoại tộc nào thừa cơ tiến vào nữa, như vậy Nhân tộc sẽ không chịu nổi.
Bởi vì Vân Thiên Hà biết, so sánh với những chủng tộc ở các không gian khác, Nhân tộc quá yếu ớt, bọn họ sẽ không thể chịu nổi tai họa to lớn do những người đó tạo ra, càng không chịu nổi thế công trùng kích cường đại của Dị Linh một lần nữa, cho nên Vân Thiên Hà phải sớm đem một số tai họa ngầm, bóp chết từ trong trứng nước.
…
Di Sinh thế giới, nơi lân cận giữa Long Nhân tộc và Thiên tộc thế giới.
Lúc này một cỗ huyết tinh nồng đậm không ngừng lan tràn ra xung quanh, từng thi thể Long Nhân tộc rải rác ngã xuống khắp nơi, không còn ai sống sót.
Trên không trung một thân ảnh lãnh khốc trôi nổi, đôi cánh trắng muốt sau lưng kia vô cùng ưu nhã, càng tôn lên vẻ cao quý của hắn.
Thần tình Thánh Không Thiên Vương lúc này đang lâm vào trầm tư, thậm chí không có chút hứng thú nào, bởi vì trong mắt hắn, những con kiến hôi này hắn có thể dễ dàng bóp chết, tiếp tục giết thì sẽ không có được sự khoái cảm thỏa thích, trái lại còn khiến hắn cảm thấy vô vị. Sự tự tin dần dần lớn lên, khiến hắn không còn cố kỵ gì nữa mà tùy tiện tàn phá đại địa Di Sinh thế giới, hoành hành không cố kỵ.
Sau khi giải quyết một nhóm Long nhân phản kháng tại đây, Thánh Không Thiên Vương đang chuẩn bị đi xem náo nhiệt ở bên Xích Luyện Thiên Vương, xem hắn đùa bỡn nữ tử của bộ lạc Cửu Phượng như thế nào.
Nhưng bất chợt hắn cảm giác được có một cỗ lực lượng dao động chí cường, nhanh chóng vặn vẹo ở xung quanh, cỗ lực lượng này, ẩn chứa một ý cảnh nào đó mà hắn không thể hiểu rõ, cường đại chưa từng có.
Thánh Không Thiên Vương lập tức bị cổ lực lượng cường đại này kích động, chiến ý mạnh mẽ dâng lên, kèm theo cả sự kích động vui mừng khôn xiết khi có thể toàn lực đánh một trận với địch thủ.
Thứ kích động này, khiến nhiệt huyết trong người hắn sôi trào, cả người dào dạt chiến ý.
Vào lúc dó, lực lượng ba động vặn vẹo càng ngày càng kịch liệt.
Thánh Không Thiên Vương cũng đã chuẩn bị tốt cho trận chiến, liền thấy một đạo lưu quang lóe lên, giống như là lưu tinh từ trên trời giáng xuống, hơn nữa tốc độ của nó so với tốc độ lưu tinh vẫn lạc còn nhanh hơn.
Hầu như chỉ trong nháy mắt công phu, một thân ảnh Nhân tộc như ẩn như hiện xuất hiện ở bầu trời phía trên Thánh Không Thiên Vương.
– Cuối cùng ngươi cũng tới!
Thánh Không Thiên Vương trông thấy thân ảnh lãnh khốc vô tình không mang theo chút cảm tình nào, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, mang theo ý vị trào phúng.
Nhưng mà đây là một tồn tại thuần túy do lực lượng ngưng tụ mà thành, lại được kết hợp thêm ý chí của Vân Thiên Hà cùng với một ý niệm trong đầu mà thôi, chỉ có một tư tưởng giản đơn, đó chính là tiêu diệt địch nhân.
Cho nên sau khi thân ảnh phân thân của Vân Thiên Hà vừa xuất hiện, Thánh Không Thiên Vương còn chưa nói dứt lời, phân thân liền đã phát động công kích hướng tới Thánh Không Thiên Vương.
Oanh!
Thánh Không Thiên Vương cũng không ngờ đối phương vừa xuất hiện liền đã phát động công kích, lúc này hắn vỗ mạnh đôi cánh, thân thể lao đi như một mũi tên để tránh né. Nhưng hắn đã có phần đánh giá thấp sự cường đại của cỗ ý chí lực lượng này. Ngay cả nó chỉ có được một phần mười sự cường đại của bản thân Vân Thiên Hà, nhưng đối phó với Thánh Không Thiên Vương vẫn chưa trở thành Thiên Tru Giả mà nói, vẫn còn thừa sức.
Sau một tiếng ầm ầm vang trời, Thánh Không Thiên Vương vẫn bị cỗ lực lượng kia bắn trúng, thân thể nặng nề mà đập vào một vách núi cách đó không xa, lún thật sâu vào trong đó.