-Chính là lúc đột phá Tông Sư, ta cuối cùng cảm thấy không còn chút sực lực để duy trì được công pháp, Đồ Thị Võ Kinh, trên cơ bản đã trải qua cải biến tương đối lớn. Thế nhưng đối với kỹ xảo, trừ Phá Thiên Tam Tuyệt cháu cung cấp thì ta tu luyện những kỹ xảo khác luôn luôn có cảm giác lực bất tòng tâm!
Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút, lại liêc mắt nhìn Hắc Bá rồi nói:
-Hắc Bá, kỳ thực bá trước đây tu luyện một bộ côn pháp. Tuy rằng đơn giản nhưng môn công phu này có lực phá hoại vô cùng lớn cũng rất hợp với bá. Bá có thể dễ dàng đạt được trạng thái nhân côn hợp nhất, lúc đó cảnh giới của bá càng ngày càng cao. Lúc trước khi cháu ở cảnh giơi Võ Thánh, từng cùng với một nữ tử cầm loan đao tỷ thí về công pháp kỹ xảo, cũng từ đó có thể lĩnh hội được và phát hiện ra công pháp có thể luyện được đến mức tận cùng. Đến lúc đó ta sẽ thấy được những đặc điểm riêng biệt, nếu như có thể tu luyện càng sâu thì cảnh giới đạt được càng cao. Đến lúc đó bá có thể dễ dàng đột phá bình cảnh, tuy nhiên so với cách tu luyện bình thường thì khó hơn vài phần. Nhưng nếu như bá có thể đột phá cảnh giới thì uy lực của nó không phải là chuyện đùa!
Hắc Bá nghe xong những lời này, ngộ ra được nhiều điều nói:
– Nghe cháu nói như vậy, ta cũng tìm được phương hướng rồi
Vân Thiên Hà gật đầu nói:
– Bá nếu như đã xác định được mục tiêu thì hãy trở về nỗ lực tu luyện, lúc đó cũng sẽ không gặp phải bình cảnh. Tuy rằng cháu đến nay không có phát hiện ra một vị theo binh nghiệp mà vẫn muốn làm cường giả, nhưng phương pháp trở thành tôn giả này chính là Hình Thiên phá Võ tôn so với những võ giả bình thường thì mạnh hơn tới mấy lần!
– Ân, nghe cháu nói như vậy, ta cũng có thể cảm nhận được phần nào, bất quá tạm thời không nói chuyện tu luyện. Cháu trước tiên viết cho ta một tín hàm để ta đi tìm cái tên Cơ Trọng Thiên, không để hắn bỏ ra chút sức thì không thể bỏ qua được. Cháu đã dự định khiến đám tiểu tử kia trở thành tướng lĩnh cấp cao chuẩn bị tòng quân vậy thì Viêm Hoàng cục cũng sẽ tham dự chiến tranh tranh đoạt thiên hạ?
– Không cần viết, Cơ thúc thúc đã tới!
Hắc Bá vừa nghe, lập tức quay đầu lại nhìn ra bên ngoài, nhưng cũng không có thấy người nào đến, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là hắn mới định mở miệng nói, lại đột nhiên nghe thấy giọng của Cơ Trọng Thiên vang lên:
-Ngươi là Hắc Tư, nhất định là lại đang nói xấu sau lưng ta đúng không!
Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy Cơ Trọng Thiên đang đi vào trong sân, đợi đến khi hắn bước vào nhà trừng mắt nhìn Hắc Bá, Hắc Bá cũng chỉ biết cười hắc hắc, nói:
– Quốc chính nghị sự, bình thường đều là ba bốn canh giờ, hôm nay như thế nào lại tới sớm như vậy?
– Ta nếu không có tới sớm thì không biết rằng ngươi một người có nốt ruồi đen ở sau lưng đang nói xấu ta đây!
Cơ Trọng Thiên cùng Hắc Bá trêu ghẹo nhau, lúc này mới nhìn Vân Thiên Hà nhắc tới chính sự:
– Hôm nay quốc chính viện nghị sự, chủ yếu bàn về vấn đề của Thiên Hà. Việc này do Đường Linh Sơn đưa ra, tuy các vị đồng liêu phản ánh cuồng liệt. Nhưng để chúng ta ngoài ý muốn chính là người phản đối thật ra rất ít, ta tốt nhất nên sớm xuất hiện là mọi người nhất trí muốn mời Thiên Hà đi tới quốc chính viện nọi chuyện!
– Cũng tốt!
Vân Thiên Hà gật đầu.
Đang muốn hộ tống Cơ Trọng Thiên đi ra ngoài, thì lúc này Hắc Bá nắm tay áo Cơ Trọng Thiên nói:
– Ta nói lão Cơ ngươi nha, ngươi đáp ứng chuyện tình, vậy lúc nào mới bắt đầu đây, đám tiểu tử kia đều đang chờ ngươi đấy?
Cơ Trọng Thiên nói:
– Ta vào mỗi buổi sáng đều muốn đến quốc chính viện xử lý một số sự việc rất mất thời gian, cho nên việc này cũng chỉ có thể làm vào buổi chiều. Ngươi buổi chiều đến tìm ta ở nơi đó, bất quá ngươi cũng nên để cho đám tiểu tử kia tiếp tục huấn luyện đừng có mà dừng lại!
– Vậy thì tốt, buổi chiều ta sẽ chờ ngươi, cáo từ!
Nói xong, Hắc Bá nhanh chóng rời khỏi làm cho người khác có cảm giác tựa hồ hắn cùng Cơ Trọng Thiên ở đây tranh đấu nhiều lần, có điểm hơi sợ sệt.
Cơ cấu hạch tâm của Hạ quốc chính là quốc chính viện. Nơi đây xử lý quốc vụ, mục đích chính là để thảo luận, tuy rằng tình thế và hoàng đế kim giám điện khác nhau nhưng vẫn đại biểu cho quyền uy tối cao của Hạ quốc.
Vân Thiên Hà và Cơ Trọng Thiên cũng không cần phải đi quá xa, bọn họ đi tới cửa sau của Đồ phủ rồi sau đó chuyển qua hai góc đường, nơi đây tọa lạc một kiến trúc đàn mộc mạc. Đây chính là quốc chính viện.
Kỳ thực trước kia đây vốn là thủ phủ của quan phủ Lợi Châu. Sau khi Hạ quốc thành lập, thủ phủ này cũng được sửa sang, xây thêm một vài kiến trúc. Ở bên trong cũng bố trí một ít cơ quan mật. Nơi này cuyên xử lý quốc vụ, cũng có thể nói là hoàng cung của đế vương chỉ khác là nó không có được to lớn cho lắm.
Hiện tại Hạ quốc, tuy đã lập quốc nhưng vẫn chưa có hoàng đế. Bách tính cũng không có hề biết hoàng đế của Hạ quốc là ai, bọn họ chỉ biết Hạ quốc hiện hữu một quốc chính viện chính là nơi các đại quan làm việc. Rất nhiều chính lệnh cùng quân lệnh từ nơi này ban ra.
Một ít người thông linh tin tức cũng chỉ biết Hạ quốc có một người chủ trì đại cuộc được xưng là chủ quân chính là thái tử tiền Đường. Vì vậy họ cho rằng sau này chủ quân không sớm không muộn sẽ xưng đế.
Bất quá những người này tại dân gian lại tung tin vịt, nhưng có một điều kỳ quái chính là chỉ sau ba ngày thì không còn ai bàn đến chuyện này nữa. Mà người tung tin cũng không có đề cập tới, dường như chuyện này cho tới bây giờ hắn cũng không có biết.
Nhưng vẫn còn có người trong lòng không nhịn được đoán già đoán non rằng bách tính Hạ quốc chỉ biết đến quốc chính viện còn chủ quân là ai thì không hề hay biết. Nhưng có người lại nói rằng chính là để tránh được những phiền phức không đáng có khi thay đổi chủ quân khác.
Bất quá dù cho có ít người suy đoán đến những thế lực cường đại đứng đằng sau trợ giúp. Nhưng bọn hắn cũng không dám mở miệng nói ra. Dù sao thì Hạ quốc cũng không có chân chính là một quốc gia, hoàng đế do ai làm cho đến bên giờ cũng không hề có ai biết.
Cơ Trọng Thiên mang theo Vân Thiên Hà đi tới quốc chính viện, các thủ vệ làm theo phép tắc, tiến hành kiểm tra kim bài thân phận
Trong lúc kiểm tra, Vân Thiên Hà nhìn qua những thủ vệ này, tự nhiên thấy có phần quen thuộc nhưng nhất thời chưa có nghĩ ra là ai. Bất quá mấy người này khi nhìn thấy hắn lại đều tỏ vẻ cung kính.
Cho đến khi kiểm tra xong thì một tên thủ vệ đột nhiên yên lặng kín đáo đưa cho Vân Thiên Hà một mẩu giấy. Sau khi Vân Thiên Hà đi vào quốc chính viện liền mở mẩu giấy ra nhìn nội dung bên trong. Nhất thời vẻ mặt bừng tỉnh, lập tức thiêu đốt mẩu giấy trong tay thành tro tàn.