Thế nhưng sau khi đọc nội dung bên trong mật hàm này, khóe miệng Vân Thiên Hà lại lộ ra một tia cười nhạt.
Thế lực Thiên Tháp thực đúng là tiểu nhân hai lòng đê tiện. Trong mật hàm đề cập tới thế lực Thiên Tháp gần đây trong khi phối hợp hành động cùng với Thiên U Ám Điện lại tỏ ra chậm trễ, không án theo lẽ thường mà thực hiện, hoàn toàn vi phạm những hiệp nghị hợp tác giữa chúng và Thiên U Ám Điện.
Hơn nữa người của Thiên Tháp gần đây lại lui tới rất mật thiết cùng với Quy Tinh Tử trên Lưu Tinh Thiên Nguyên. Ám Điện hoài nghi Thiên Tháp rất có khả năng đã liên kết với chiến tuyến của Tinh Tổ trong Di Sinh Giới. Cho nên nội dung nhắc tới trong phong mật hàm này là, bí mật phân cách thế lực của Tinh Tông, thu nạp vào trận doanh của mình, đối với những thành viên Tinh Tông không phục tùng thế lực Ám Điện liền thực thi tẩy trừ, nắm chắc Tinh Tông trong tay, không lưu lại cho Thiên Tháp bất kỳ cơ hội nào.
Ám Điện yêu cầu lần hành sự này nhất thiết phải bảo mật, không được để Thiên Tháp biết được bất kỳ chút manh mối nào, từ đó sinh ra hoài nghi với Ám Điện. Chỉ cần đem chuyện này đổ lên trên đầu Nam Minh Quang Thiên, Mạ Đà Tàng, Thiên Tây Lý Quỳnh Sơn, tông phái do những di lão sau khi thoát ly Tinh Tông thành lập nên, là có thể đảm bảo kế hoạch lần này thực thi thuận lợi.
Sau khi xem xong mật hàm, Vân Thiên Hà liền thu lại toàn bộ, vừa đi về hướng thần điệm vừa ngẫm nghĩ:
– Sự tồn tại của La Sát Nữ hiện tại chưa có bất kỳ đầu mối nào để điều tra. Sự tình về năm tòa bảo tháp vẫn phải đưa lên trên cùng, đến khi tất yếu thì bản thân phải tự mình đi tìm kiếm. Về phần một số bất hòa xuất hiện giữa Thiên U Ám Điện cùng với Thiên Tháp, có thể để những người thuộc Nam Minh Quang Thiên đi xử lý thì càng thêm thỏa đáng. Giả như có thể khiến cho song phương quay sang cắn nhau, như vậy những việc tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều lắm!
– Sư thúc… Sư thúc…. Thiên Hà…
Trong khi Vân Thiên Hà đang nghĩ tới xuất thần, tùy ý bước đi, bỗng nhiên một loạt tiếng kêu cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn, vì vậy bèn dừng lại. Đến khi nhìn xung quanh mới nhận ra bản thân không trở về Tạo Hóa Thần Điện, mà lại mạc danh kỳ diệu đi tới một con suối ở sường bắc của sơn cốc.
Con suối nơi này, cũng là một nơi cực kỳ bí ẩn trong Độc Long Cốc. Trước khi Tạo Hóa Thần Điện còn chưa xuất hiện, nơi này hoàn toàn bị độc thảo cùng đầm lầy bao phủ, bên trong còn có độc ngạc mãnh thú, căn bản không thể nhìn thấy.
Bất quá sau khi Tạo Hóa Thần Điện xuất hiện, địa hình xung quanh con suối này cũng phát sinh biến hóa thần kỳ, toàn bộ sinh vật nguy hiểm đều ẩn vào trong bóng tối, khiến cho vị trí của nó hiển lộ ra.
Phong cảnh xung quanh con suối quả thực vô cùng ưu mỹ, tất cả cảnh trí đều được tạo ra từ sự thần kỳ của thiên nhiên.
Lúc này nhóm người Lộng Nguyệt, Nam Quang, Nam Minh Anh dẫn theo một số người thủ vệ ở đây, thấy Vân Thiên Hà ở trên đỉnh đầu bọn họ bay tới bay lui, hơn nữa nhìn bộ dạng như có điều trầm tư, bọn họ vốn không muốn quấy rầy, nhưng khi thấy Vân Thiên Hà sắp bay đi, vì vậy liền kêu to.
Trông thấy hơn mười ánh mắt bên dưới hiếu kỳ nhìn mình, Vân Thiên Hà tâm thần khẽ động, vì vậy liền như chiếc lá rụng nhẹ nhàng hạ xuống.
Hiện tại Lộng Nguyệt đã trưởng thành có dáng dấp của thiếu nữ, vẫn thập phần khả ái, nếu như không phải vì độ tuổi của nàng, quả thực rất dễ bị coi là một tiểu cô nương ngây thơ thiên chân vô tà.
– Sư thúc, vì sao người lại tới đây?
Lúc này Lộng Nguyệt đi tới thi lễ với Vân Thiên Hà, hiếu kỳ hỏi.
Vân Thiên Hà quét mắt liếc nhìn mọi người, phát hiện mấy người thanh niên trong đó có chút thương tích, xung quanh cũng có dấu hiệu bị phá hủy, liền nhíu mày nói:
– Nơi này cũng phát sinh tranh đấu sao?
Lộng Nguyệt đáp:
– Sư thúc, chúng ta thụ mệnh của Cơ trưởng lão thủ vệ nơi này. Khi phong vị đại điển diễn ra, quả thực cũng có địch nhân tiến vào đây thăm dò, bất quá thực lực bọn chúng cũng không mạnh, phát động cơ quan cùng với trận thức nơi này, còn chưa tiến lại gần đã bị tổn thất mất một nhóm người. Sau khi chúng ta phát hiện bọn chúng, thấy chúng thực lực thấp, vì vậy liền để mấy người trẻ tuổi ra chiến đấu để rèn luyện. Hiện tại chúng đều đã bị tiêu diệt, xin sư thúc yên tâm!
Vân Thiên Hà nói:
– Bọn chúng là người thế lực nào, lối vào từ con suối này ẩn sâu bên trong Độc Long Cốc, địa thế nơi này cũng không dễ đột phá như ở chỗ phong khẩu bí mật, vì sao lại có người lẻn vào nơi đây?
Lộng Nguyệt nói:
– Sư thúc, chúng ta cũng không rõ chúng là ai, chưa bao giờ gặp qua. Bọn chúng hành sự đều thập phần phối hợp, tuy rằng thực lực không mạnh, nhưng phối hợp rất ăn ý, bất quá Nam Quang sư huynh từng phán đoán, những kẻ này rất có khả năng là người của Tinh Tông, bởi vì phong cách hành sự của bọn chúng cùng với một phân đà của Tinh Tông có chút tương tự!
Nhắc tới Nam Quang Thiên Hành, Vân Thiên Hà ở trong phong vị đại điển cũng đã nghe qua tên hắn, là một trong Thánh Đạo thất thánh, vì vậy bèn quay sang nhìn một lão giả tinh thần rất tốt, đầy mặt hồng quang, thần thái có chút hàm hậu mộc mạc, râu tóc vẫn còn màu đen, chứng tỏ tuổi tác không lớn lắm, sau khi gật đầu cùng hắn, bèn nói:
– Nam Quang tiền bối, Tinh Tông này, hôm nay ta đã được nghe nhắc tớinhiefeu lần, nhưng chưa bao giờ được thấy qua, ngươi có thể nói rõ một chút hay không?
Nam Quang Thiên Hành gật đầu, vuốt chòm râu đen nhánh của hắn, nios:
– Tông phái Nam Minh Quang Thiên ta, từ khi tổ tiên Nam Minh Quang Thiên thoát ly Tinh Tông sau đó thành lập nên, tuy rằng không hề có bất kỳ qua lại nào cùng Tinh Tông, nhưng sự tình của Tinh Tông vẫn hiêu rõ đôi chút, lão phu liền nói cho ngươi một chút về các thế lực tông môn vậy…