” Hắn không tấn công là do vậy?” Chung Ly nói ra suy đoán.
” Đúng vậy nếu phát động pháp lực tấn công e rằng sẽ không thể tiếp tục đè ép, giáo chủ sẽ bị cắn nuốt bởi chính hắn tâm ma.”
” Vậy có cách nào tiêu diệt hắn lại khiến hắn tâm ma không thể chiếm lĩnh?” Nàng bắt được trọng tâm liền hỏi. Lại không thể kiếm hai nữ tu cho hắn làm thịt đi. Tâm ma là thứ đáng sợ nhất của tu chân giới, nếu tà tu này không thể tiếp tục kiểm soát bản thân e rằng ở đây người đều chỉ có một con đường chết.
” Kích thích hắn tâm ma. Sau đó tiêu diệt hắn bản thể.” Mạn Nhi nữ tu trả lời.
Thấy nàng vẫn có chút khó hiểu liền giải thích rõ hơn:
” Muốn tâm ma không chiếm dụng thể xác chỉ có cách làm nó xuất hiện sau đó phân biệt với chân thật thân thể cuối cùng chọn lựa một cái để sát.”
” Tâm ma lại có thật thể? Ngươi giáo chủ tu luyện tà công đã đến bước này? Quả nhiên là ác nhân trong ác nhân!” Chung Ly ẩn ẩn sát ý nói.
Giang Mạn Nhi nghe vậy vô cảm nói:
” Ta hai mắt có thể phân biệt chân thật, nếu không có ta các ngươi chỉ có một nửa tỷ lệ thành công. Chân thật có thể sát nhưng tâm ma không thể.”
” Tại sao phải chọn lựa mà không thể cùng lúc sát cả hai?” Nàng khó hiểu hỏi.
” Ngươi biết thế nào là đã có thật thể tâm ma sao? Nếu đụng phải nó cũng sẽ chỉ có một con đường chết.” Nữ tu có chút coi thường nhìn nàng nhưng vẫn giải thích.
Thời gian hai người nói chuyện cũng không lâu nhưng tình hình chiến đấu bên ngoài đã có chút biến động. Tà tu giáo chủ đang chiếm lợi thế bởi vì hai trúc cơ trung kỳ tu sĩ pháp lực đã sắp cạn kiệt.
Cũng may trúc cơ hậu kỳ Nhân khách khanh* kịp thời ứng cứu mới không khiến hai đồng đội bị huyết vụ cắn nuốt.
(*): môn khách
Nhân lúc tà tu dính vết thương trí mạng lại dùng thi thể thoát xác, Chung Ly mở ra một góc trận pháp kêu gọi hai trúc cơ trung kỳ tiền bối tiến vào. Hai người hiểu ý chớp mắt đã xuất hiện trong nàng trận pháp. Chung Ly đóng cửa trận pháp chờ đợi hai tu sĩ dùng linh thạch khôi phục xong linh khí mới nói ra kế hoạch trước mắt. Hai vị tiền bối có chút bất ngờ nghe nàng nói, lại nhìn sang bên cạnh Giang Mạn Nhi yêu cầu nàng ta sử dụng tâm ma thề. Họ Giang cũng không chần chờ khẳng định những lời nàng ta nói đều là sự thật trước thiên đạo. Các tiền bối cảm nhận xong mới đồng ý thực hiện kế hoạch.
Để kích thích tà tu tâm ma trước tiên phải biết hắn tâm ma là cái gì? Họ Giang khẳng định rằng tâm ma của hắn chính là hắn nữ nhi, tà tu vẫn luôn muốn sống lại hắn hài tử.
Cuối cùng để có thể kết hợp hoàn mỹ kế hoạch Chung Ly sẽ mạo hiểm ra tay. Chung Ly bàn bạc một chút với hai vị tiền bối sau đó họ liền ra ngoài tiếp tục chiến cuộc. Nhân tiền bối bên ngoài chiến đấu một mình đã được một thời gian thấy đồng bạn tiến lên hỗ trợ mới thở ra một hơi.
Chung Ly bên này cũng không rảnh rỗi, chờ đợi họ lại một lần bức cho tà tu kim thiền thoát xác, nàng liền lôi ra Lung Hồn chuông Tử Đằng giao cho. Tà tu ngày này hàng tháng chính là lúc tâm thần yếu ớt nhất, hơn nữa hắn còn chưa sử dụng được hiến tế người điều hoà tâm ma cho nên nàng mới dám ra tay.
Tiêu hao toàn thân linh khí, nàng rung lên chuông nhắm về mới biến thành khói đen tà tu. Khói đen hiện ra một đầu người, khó tin nhìn về phía nàng. Chung Ly thấy có tác dụng liền rút ra trong tay mười viên trung phẩm linh thạch linh khí độ nhập chuông. Nàng đan điền khô kiệt đau đớn nhưng vẫn cố chịu đựng rung lên chuông nói:
” Cha, ngươi không nhớ tiểu bảo sao? Con rất nhớ người đâu.”
Tà tu nghe vậy chấn động hai mắt, thân thể phân hai rồi lại về một, trong miệng thế mà lẩm bẩm:
” Tiểu bảo cha cũng nhớ con…”
“Không không ngươi căn bản đã chết…không thể nào…”
Chung Ly thấy hắn đã bắt đầu rối loạn liền khóc lóc nói:
” Cha con đau quá…sao cha lại bỏ mặc con, người theo con đi đi được không.”
” Aaa, là mẹ ngươi hại chết ngươi…lại không phải ta…
“Không bảo bảo cha xin lỗi, đến đây với cha đi, cha có thể đúc lại bảo bảo thân thể cũng sẽ không làm con phải chịu đau đớn nữa…”
Nhìn tà tu điên loạn ánh mắt, Chung Ly đột nhiên có chút sợ hãi, nước mắt mất khống chế không thể kìm lại. Mọi người nhìn thấy là cảnh tượng huyết vụ trong ao dần dần nổi lên một thi thể, là một tiểu nữ hài, thân thể hoàn mỹ không thương tích nhưng sinh cơ toàn vô.
Tà tu giáo chủ bắt đầu mất khống chế hét lớn:
” Bảo nhi, con đến đây với ta đừng đi tìm người đàn bà điên kia…đừng nghe lời ả ta nói… nếu không ta sẽ giết chết con…Giết..”
Hắn thân thể cuối cùng cũng phân thành hai, tâm ma thoát ra ngoài song song đối mặt, nhìn hai bóng dáng y hệt nhau Chung Ly bị uy áp bức cho nằm rạp xuống nhưng vẫn cố ra hiệu cho phía Giang Mạn Nhi. Nàng ta phấn khích nói:
” Là bên trái người, mau giết hắn.”
Ba vị tiền bối nghe vậy nhanh chóng ra tay, vũ khí và pháp thuật đã sắp tiến đến tà tu thì bỗng nghe Chung Ly hét lớn:
” Là bên phải người, đó mới chính là chân thân.”
Đòn tấn công kịp thời chuyển rời mục tiêu sang phải, đao kiếm cùng phép thuật nhấn chìm tà tu thân thể. Rơi xuống đất khi đã trở thành vô tứ chi xác chết.
Giang Mạn Nhi chứng kiến toàn bộ hốc mắt như muốn nổ tung:
” Không phải, sao có thể? Các ngươi lại không tin tưởng ta!”
Chung Ly xem trên mặt đất thi thể, lần này khói đen đã không thể hình thành liền biết nàng đoán đúng. Nhìn ở một bên đang hoảng hốt nữ tu nàng bỗng nhoẻn miệng cười:
” Ta sao có thể tin tưởng một kẻ điên!”
Nàng vẫn luôn quan sát Giang Mạn Nhi, chỉ đến lúc phân biệt ra tà tu thật thể nàng ta mới để lộ ra ánh mắt điên cuồng. ‘Người này chính là không thể tin.’
Ba vị tiền bối đáp xuống mặt đất cười lớn tiến đến vỗ vai nàng:
” Công tử ánh mắt thật không sai, tiểu hữu rất tài giỏi.”
” Chung Ly cũng cảm tạ các vị tiền bối đã tin tưởng.”
Nhân lão hài lòng nhìn tiểu cô nương trước mắt, sau đó ra hiệu cho bên cạnh người tiến lên giải quyết Giang Mạn Nhi thì bị Chung Ly ngăn lại:
” Tiền bối nhưng có thể bán cho tiểu hữu một cái mặt mũi, để nàng ta rời đi hay không?”
Nhân lão nhướng mày đột nhiên hiểu ra:
” Tâm ma thề?”.
” Đúng vậy, tuy nàng ta có tâm hại người lại muốn đồng quy vu tận với tiểu hữu nhưng tiểu hữu đã hứa để nàng ta an toàn chở ra liền không thể nuốt lời.”
Chung Ly điềm tĩnh đáp.
Ba vị tiền bối bấy giờ mới gật đầu, chỉ là sáu ánh mắt sát ý nhìn chằm chằm Giang Mạn Nhi.
