Đang lúc muốn xếp vào hàng thì Tiểu Á cũng đi ra, khuôn mặt trầm ngâm, thấy các nàng mới tươi cười lại, sau đó đi đến nói:
” Để các ngươi đợi lâu, chúng ta trở về trước đã.”
Chung Ly đánh giá Tiểu Á thấy hắn thực sự không sao mới trở về sân.
Đến nơi ba người ngồi xuống, Tiểu Á nghiêm túc nhìn hai người nói:
” Ta muốn gia nhập Thiên Tinh các!”
” Gì..?” Nàng và Tạ Ngọc đồng thời nói.
” Biết các ngươi sẽ bất ngờ nhưng đây là quyết định cuối cùng của ta. Vòng tiếp theo tuyển chọn Thiên Tinh các ta sẽ tham gia, e rằng sẽ không thể cùng các ngươi đến tuyển chọn đại tông môn.”
Chung Ly nhìn hắn quả quyết như vậy ngẫm lại nói:
” Thiên Tinh các cho ngươi xem thứ gì sao?”
Tiểu Á nhìn nàng mới cẩn thận gật đầu đáp:
” Vào thí nghiệm trắc ra linh căn phẩm chất tương đối tốt, kim linh căn thượng phẩm, hoả linh căn trung phẩm. Sau đó ta được gặp Thiên Tinh các trưởng lão, hắn trắc ta khí vận liền cho ta xem một thứ. Xin lỗi đến đây không thể kể với hai người.”
” Không sao, thiên cơ không thể tiết lộ, sau này ngươi theo con đường này rồi thứ gì cũng không thể dễ dàng nói ra, biết không?”
Thấy hắn gật đầu nàng mới thờ dài nói tiếp:
” Nếu đó là con đường ngươi chọn vậy cứ đi thôi, tu luyện cho thật tốt, sau này ngươi sẽ còn thấy chúng ta!”
Tiểu Á hai mắt đẫm lệ nhìn các nàng:
” Ngày kia ta sẽ lên pháp bảo trở về tông môn thực hiện đợt tiếp theo thí nghiệm, các ngươi phải bảo trọng.”
Ta Ngọc nghe vậy vỗ vai hắn hỏi:
” Không thí nghiệm tại Tây Dương thành sao?”
” Lần này tương đối đặc thù nên sẽ có một nhóm người trong đó có ta về tông môn tuyển chọn, còn lại người sẽ tiếp tục ở Tây Dương kiểm tra.”
” Đừng khóc nữa, tuyển chọn xong nhớ gửi thư cho chúng ta đến Thanh Hà tiên tông.” Chung Ly véo má hắn nói.
Tiểu Á ngừng sụt sùi đáp:
” Thanh Hà rất tốt, chúc các ngươi như ý thuận lợi!”
Không khí tĩnh lặng lại hoà hợp, lúc này Chung Ly bỗng nói:
” Đi uống rượu sao?”
….
Các nàng đứng trước Vãn Tiên lâu, Tiểu Á có chút hoài niệm nói:
” Lần thứ ba rồi đâu, chúng ta vào thôi!”
Mấy người gọi ra một bàn đầy thức ăn còn có rượu, Chung Ly ngăn cản hai cái muốn uống rượu nói:
” Ăn trước, chúng ta gục rồi không phải một bàn đồ ăn toàn lãng phí.”
Đến cuối bữa ba người mới thay phiên nhau rót rượu. Nhấm nháp chén rượu trong tay nhìn Tiểu Á say xỉn kể lại chuyện gặp gỡ còn có hành trình đến tu tiên giới của hai người. Tạ Ngọc chăm chú lắng nghe đôi khi còn nói vào một hai câu, Tiểu Á rất vui mừng giải đáp. Chung Ly cầm đến chén rượu thứ hai đã thấy hắn muốn đổ gục.
” Tiến bộ rồi đâu, đến chén thứ ba mới gục. Còn ngươi mau uống rượu trong tay đi.” Tạ Ngọc đặt Tiểu Á nằm ngủ một bên bỗng quay qua nàng nói. Chung Ly say xỉn tương đối nghe lời liền uống cạn.
” Ta cũng tiến bộ.”
” Đúng, hai ly mới đổ, tốt hơn lần trước.”
Nhìn đồng bạn đều đã say rượu ngủ, hắn cũng không ép ra hơi rượu mà đổ tất cả rượu vào miệng. Sau đó liền yên tâm kiếm một góc ngủ ngon. Cả đêm ba người ngủ rất an tường, không khí hoà lẫn men say, đánh dấu bước ngoặt tuổi trẻ.
Sáng hôm sau dậy đầu tiên là Chung Ly, lắc lắc đầu cảm thấy thân thể khoan khoái dễ chịu. Linh rượu dùng xong hiệu quả vẫn luôn tốt, lẩm bẩm nói rồi đảo quanh phòng. Nàng đồng bạn mỗi người một góc nằm ngủ, đi đến lay dậy cả hai mới gọi người vào dọn bát đũa.
Ba người ăn sáng xong liền trở về sân, Tiểu Nam thấy ba người mắt sáng lên chạy tới:
” Các ngươi đã về, hôm qua thí nghiệm tốt không?”
Tiểu Á mỉm cười nói Tốt còn hỏi thêm:
” Còn ngươi, thí luyện Tư Không môn thế nào?”
” Ta thí nghiệm ra thuỷ mộc thổ tam linh căn, thổ linh căn đạt đến trung giai có cơ hội gia nhập Tư Không môn đâu.”
” Vậy chúc mừng ngươi.”
Chung Ly để lại mấy cái trò chuyện sau đó trở về phòng. Nàng gọi ra Tử Đằng thấy nàng ấy thần thanh khí sảnh liền yên tâm. Tử Đằng nhảy vào lòng nàng làm nũng:
” A Ly A Ly thật tốt, đan dược ta đã dùng xong, pháp thể ta đã hoàn thiện hơn còn có được phù hợp pháp bảo…”
” Rất tốt, sắp tới chỉ cần yên tĩnh tu luyện là được.”
” A Ly, tông môn tuyển chọn ta không thể giúp, vậy chỉ có thể chúc ngươi đại thắng.”
Nàng nghe vậy xoa má Tử Đằng khen ngợi không ngớt. Để nó đi tu luyện lại gọi ra A Lân đặt trong lòng, vừa vuốt ve miêu vừa lấy ra du ký giết thời gian.
Bữa tối Tiểu Á tận dụng nhà bếp làm một bữa ăn thịnh soạn. Chung Ly vừa ăn vừa ai oán, nàng trù thần muốn chạy, thật buồn, sau này khó có thể ăn được mùi vị này nữa.
———
Hôm sau, nàng và Tạ Ngọc còn có Tiểu Nam đưa Vân Vạn Á lên pháp thuyền. Thiên tinh các pháp bảo không thể xuất động lúc này liền để nhóm người trở về trên pháp thuyền. Tạ Ngọc nhét cho Tiểu Á vài viên đan dược công hiệu tỉnh thần mới yên tâm để hắn rời đi. Nhìn pháp thuyền bay ngày càng xa Chung Ly thở dài. Cuối cùng đồng bạn cũng phải tách ra, cũng đúng mỗi người có một cuộc sống riêng. Nàng may mắn bên người vẫn luôn có hai đồng bạn không rời không bỏ chẳng phải sao?
Trở về sân đã thấy lão bà chống gậy ngồi cạnh bàn đá, Tiểu Nam vội chạy đến bên cạnh hắn bà bà hỏi han. Lão bà xoa đầu hắn rồi nhìn về phía các nàng:
” Lão bà này có chuyện muốn nhờ hai vị, ta sẽ không để hai vị chịu thiệt.”
Chung Ly nghe vậy liền lắc đầu từ chối:
” Không cần, ngươi cháu trai nhân quả ta sẽ không đụng vào. Lão bà bà à ngươi lên thấy đủ, ta một vị đồng bạn vừa mới rời đi, hắn không ngại kết đoạn nhân quả này, cũng đã không cần ngươi trả ơn cái gì.”
” Lão bà cuộc đời phía sau này của ngươi cháu trai hãy để hắn tự đi, kết bằng hữu cũng do hắn tự nguyện, ngươi làm đến đây là được rồi.” Tạ Ngọc cũng nói thêm.
Lão bà nghe vậy thân mình càng câu lũ, thở dài dắt theo Tiểu Nam về phòng.
A Lân truyền âm:
‘ Hủ bại đến vậy vẫn có thể kiên cường sống, lão bà này ý chí nghị lực nhưng không tầm thường.’