Chung Ly nghe vậy liền nghiêm mặt nói:
” Có thể chê ta bất cứ điều gì nhưng tốt nhất đừng nên chê bai ta nhan sắc, diện mạo là cha mẹ ban cho!”
” Tốt, xin lỗi ngươi A Ly, lần này là ta không phải.” Tạ Ngọc nghe vậy cũng nghiêm túc lại, hướng nàng nói ra xin lỗi. Ngẫm một chút lại nói tiếp:
” Ta mặt cũng là cha mẹ ban cho, lần sau có thể tránh đánh vào mặt sao?”
Chung Ly nghe vậy khoanh hai tay nói:
” Có qua có lại. Vậy thử lại một chút lần này ta sẽ chừa mặt ngươi ra.” Nói rồi giơ nắm đấm muốn tiến đến thì Tạ Ngọc đã nhanh chân lẩn vào phòng đóng cửa.
Nàng cũng không đuổi theo mà tiến vào Tiểu Á phòng. Mới vào bên trong Tử Đằng đã nhảy lên người nàng nói:
” A Ly thật nhớ ngươi~”
Nàng xoa đầu Tử Đằng rồi kêu tiểu thụ yêu kể lại chuyện.
” Lúc đó trận pháp trận động ta liền lập tức phát hiện, cũng kịp bảo vệ Tiểu Á. Rơi xuống đất muốn đi tìm ngươi thì không may gặp gỡ một con hậu kỳ luyện khí yêu thú. Ta biết không xong liền để Tiểu Á trốn đi, rời khỏi dẫn dụ một con yêu thú khác đến. Cũng may hai cái đánh nhau đến đỏ mắt không phát hiện ra đã bị ta mê hoặc.”
Nghe xong nàng liền biết lúc ấy hiểm nguy hơn những gì Tử Đằng kể, thấy nó không sao liền để nó nghỉ ngơi.
Tiểu Á cũng đến bên cạnh nghe nàng kể lại một chút hành trình. Cảm khái một chút liền nói muốn đi dạo thành mua chút nguyên liệu nấu ăn. Chung Ly để hắn kéo theo Tạ Ngọc đi cùng, nàng muốn nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một chút.
Về đến phòng mình, Chung Ly liền lấy ra linh thú túi gọi A Lân, được đáp lại mới yên tâm nằm xuống nghỉ ngơi. Tử Đằng nghe vậy mới biết A Lân bị thương liền nói:
” A Ly lần sau đừng giao ta cho người khác, ta muốn ở bên cạnh bảo vệ ngươi. A Lân cũng quá không được đi!”
” A Lân trong linh thú túi nhanh nhạy cũng bị giảm hẳn, phát hiện muộn một chút mới bị thương, nhưng mà nó cũng đã bảo vệ ta lành lặn không phải sao?”
Thấy Tử Đằng không nói nữa nàng mới nhắm mắt nghỉ ngơi. Thương thế chưa lành hẳn lại là chiến đấu lại là lên đường bây giờ tất cả đều muốn phát tác hết lên nàng, thân thể biểu tình có chút không muốn động.
Ngủ một lát liền nghe thấy tiếng gõ cửa phòng, nàng lười biếng không muốn đứng dậy liền kêu người đến trực tiếp vào. Tiểu Á đẩy cửa phòng bước vào trên tay còn mang theo đồ ăn. Nàng lúc này mới có chút hứng thú nhận lấy. Tiểu Á đưa xong cơm cho nàng liền nói cũng muốn đi ăn cơm, Chung Ly chỉ gật gật đầu nói:
” Ăn nhiều vào, bao nhiêu kinh hách dồn hết vào động lực ăn cơm.”
———
Mấy ngày tới, Chung Ly đều ở trong phòng nghỉ ngơi, Tiểu Á mỗi bữa đều đặn đưa cơm cho nàng. Tên nhóc Tạ Ngọc kia nghe nói cũng ở lì trong phòng hai ngày, lúc bước ra khuôn mặt đã không còn chút nào bầm tím.
Thấy thương thế đã lành nàng cũng ra ngoài, lại gọi đủ hai người đến bàn lại chút chuyện. Hôm qua Tạ Ngọc đã ra ngoài thăm thăm, được biết truyền tống trận đều đặt ở ngoài thành, đại thành trì canh gác rất nghiêm ngặt nên nội bộ sẽ không cho phép có truyền tống trận xây dựng trực tiếp trong thành. Tưởng tượng bên ngoài phòng vệ nghiêm ngặt nhưng địch nhân lại lợi dụng truyền tống trận một cái trực tiếp vào trong thành, vậy liền nguy to. Bọn họ bàn bạc một chút quyết định ngày mai ra khỏi thành ngồi truyền tống trận, có mặt ở Tây Dương thành sớm một chút vẫn tốt hơn.
———
Hôm sau đoàn người ra khỏi cổng thành liền đi đến phía Đông ngoài thành. Quả thật là có đại thành trì phong phạm, truyền tống khu xây dựng rất có mỹ quan. Mấy người tiến vào muốn hỏi thăm truyền tống trận đi Tây Dương thành liền được báo cho đặt trước khách đã kéo dài đến sáu ngày. Bọn họ mua vé phải một tuần sau mới đến lượt truyền tống. Thanh toán 1 vạn(10.000) linh thạch nhận lấy ba lệnh bài liền quay lại thành.
” Giá hàng đại thành trì thật cao, muốn gần gấp đôi cỡ trung thành trì.” Tiểu Á than vãn nói.
Thấy hai người không tỏ ý kiến liền nói thêm:
” Ta nói này, các ngươi vẫn chưa ám ảnh truyền tống trận sao? Mới vừa trải qua sự cố các ngươi liền đã quên.”
Chung Ly liếc hắn một cái có hứng thú nói:
” Ngươi nói cũng đúng, vậy truyền tống trận cũng đừng ngồi, ta mua vé pháp thuyền cho ngươi một mình ngồi. Sao? Thấy được không?”
Tiểu Á lúc này mới đi đến xin tha, phía sau liền ngoan ngoãn không nói lời nào nữa.