Hắn nói xong giơ lên ống tay áo: “Các vị ngửi xem, hiện tại người còn đầy mùi rượu đây.”
Người bên cạnh hít hít mũi, quả nhiên ngửi được mùi rượu nồng nặc.
Lại có mấy người nhắc tới va chạm nhỏ, cẩn thận hỏi lại không thấy có dị thường.
Mọi người nhìn về phía Chân Thế Thành ánh mắt vi diệu hẳn.
Sự tình khó làm rồi, cái gì cũng chưa hỏi ra. Chân Thế Thành lần này chỉ sợ phải cô phụ tín nhiệm của Hoàng Thượng.
Đối với Chân Thế Thành xuất thân nhà nghèo không có chút căn cơ nào này, không ít người có chút nhìn không quen.
Chính xác hơn mà nói, nguyên nhân chính là vì Cảnh Minh Đế ưu ái Chân Thế Thành có thừa, mà Chân Thế Thành cố tình mặt mũi ai cũng không cho, một vài người càng thêm chướng mắt. Nói trắng ra là, kỳ thật chính là hâm mộ ghen tị.
Ngồi ở trong một góc, Khương An Thành rất lo lắng cho tình cảnh của Chân Thế Thành.
Chân lão ca hình như có phiền toái.
Lo lắng, đồng thời lại có chút may mắn: Vốn nữ nhi, con rể không tới ông còn có chút tiếc nuối, hiện tại xem ra không tới lại rất tốt.
Lần đó cùng Chân lão ca uống rượu, Chân lão ca trong lúc vô tình nói một câu Tự Nhi có vẻ hợp ý với án mạng, ông thiếu chút nữa vén tay áo cho Chân lão ca một đấm.
Hừ, lần này Chân lão ca không lời nào để nói nữa đi.
Chân Thế Thành vẫn như cũ sắc mặt bình tĩnh, đợi trong điện lần nữa khôi phục an tĩnh, cất cao giọng nói: “Vừa rồi trong điện đột nhiên không thể nhìn thấy gì, không ai lưu ý đến hung thủ, nhưng có vài điểm có thể khẳng định.”
Mọi người nín thở nghe hắn nói tiếp.
“Đầu tiên, Khang Quận Vương cách An Quận Vương gần nhất không phải hung thủ.”
Lời này vừa ra, mọi người nhất thời xì xào bàn tán.
Khang Quận Vương cảm động đến suýt nữa rơi lệ, chỉ thiếu nhào tới ôm Chân Thế Thành.
timviec taitro
“Chân đại nhân, ngươi thật đúng là nhìn rõ mọi việc mà, về sau nếu ai dám nghi ngờ năng lực phá án của ngươi, bổn vương là người thứ nhất mắng hắn!”
Mọi người yên lặng nhìn trời.
Lý do Khang Quận Vương phán định Chân Thế Thành nhìn rõ mọi việc thật chân thật ……
Cảnh Minh Đế nhịn không được hỏi: “Chân ái khanh, ngươi như thế nào kết luận hung thủ không phải Khang Quận Vương?”
Chân Thế Thành nói với Khang Quận Vương: “Xin Vương gia xoay người một chút.”
Khang Quận Vương tuy không hiểu ra sao, nhưng Chân Thế Thành nói ông không phải hung thủ chính là người tốt, tự nhiên rất phối hợp.
Cảnh Minh Đế nhìn chằm chằm sau lưng Khang Quận Vương, chờ Chân Thế Thành giải thích.
“Hoàng Thượng mời xem, chỗ này sau lưng Vương gia có một ít vết máu, phần lớn hiện lên hình dạng kim châm chảy xuống dưới, điều này nói rõ lúc An Quận Vương bị đâm trong nháy mắt máu tươi phun tung toé, Khang Quận Vương đưa lưng về phía ông ấy.” Chân Thế Thành tốc độ nói thong thả, không nhanh không chậm giải thích, “Vương gia khi đó đưa lưng về phía An Quận Vương, thì làm sao có thể ra tay sát hại ông ấy được?”
Có người nhỏ giọng nói: “Có thể là sau khi xoay người máu mới phun ra không?”
Khang Quận Vương liếc nhìn người nọ một cái, âm thầm ghi tạc tên này vào sổ đen.
Chân Thế Thành quả quyết phủ định: “Sẽ không, hung thủ dùng chủy thủ đâm vào ngực An Quận Vương sau đó lập tức rút đao, máu tươi chắc chắn phun ra ngay trong nháy mắt rút đao. Mà khi đó hung thủ hẳn là đứng ở bên sườn An Quận Vương, máu phun ra mới có một ít bị bắn đến trên lưng Khang Quận Vương.”
Chân Thế Thành dùng khăn lót nhặt chủy thủ rơi cạnh thi thể An Quận Vương lên.
Mọi người nhìn mũi chủy thủ đỏ tươi, không khỏi rùng mình một cái.
Trước mắt tuy là vào đông, trong đại điện lại ấm áp như xuân, bọn họ đã sớm bỏ đi áo khoác ngoài, giờ phút này quần áo đơn bạc, thế mà đột nhiên cảm thấy lạnh.
“Hung thủ tại sao muốn rút đao ra? Nếu như không rút đao, máu có phải sẽ không phun ra không?” Có đại thần lòng hiếu học mạnh khó hiểu hỏi.
Chân Thế Thành lạnh lùng cười: “Đây chính là điều kế tiếp ta muốn nói.”
Mọi người lập tức thu hồi rất nhiều suy đoán, chờ Chân Thế Thành nói tiếp.
“Hung thủ cho dù đứng ở một bên, tránh đi phần lớn lượng máu phun tung toé, nhưng trên người vẫn sẽ có khả năng bị máu bắn vào, vậy thì hắn vì sao vẫn lựa chọn lập tức rút đao đây?”
Chân Thế Thành vừa hỏi xong, có ít võ tướng đã hiểu được.
Có người lẩm bẩm nói: “Vì làm cho An Quận Vương không có cơ hội giãy giụa……”
Chân Thế Thành lập tức nói tiếp: “Không sai, đúng là vì giảm bớt An Quận Vương giãy giụa. Người trúng đao vị trí ngay cửa trái tim nếu không lập tức rút đao thì sẽ không tử vong ngay lập tức, mà thường thường sẽ kịch liệt giãy giụa, cứ như vậy chẳng những sẽ kinh động người khác, mà người chết còn có khả năng cào thương hung thủ. Hung thủ không muốn nhìn thấy loại tình huống này phát sinh, cho nên không màng vết máu phun tung toé cũng muốn lập tức rút đao. Thêm nữa sau khi hắc ám tới toàn điện hỗn loạn, quá trình giết người liền có thể làm được thần không biết quỷ không hay.”
Chân Thế Thành nói xong, chậm rãi đảo qua mọi người: “Bởi vậy có thể phỏng đoán ra một điểm: Hung thủ có kinh nghiệm giết người.”