“Có lời cứ nói, đau bụng thì mau thả rắm!”
Vẻ mặt Vũ Thế Mậu lập tức tràn đầy xấu hổ, nhưng lại không dám biểu lộ ra vẻ không vui chút nào, lần nữa lộ ra nụ cười lấy lòng nói:
“Bạch lão tiền bối, Diệp tiên sinh, hai ngài đều là thế ngoại cao nhân, một trận chiến này nhất định kinh thiên động địa, nhưng có thể xem ở trên thể diện của Vũ gia, buông tha những người vô tội trên thuyền này hay không?”
Vũ Thế Mậu không nghi ngờ chút nào, nếu như hai người này động thủ ở trên phi thuyền của hắn, đủ đề hủy đi cả chiếc du thuyền này, đến lúc đó tất cả mọi người ở trên chiếc du thuyền này, chỉ sợ toàn bộ đều phải chôn thân dưới đáy biển này.
Không đợi Bạch Thiên Hành mở miệng, Diệp Trần trức tiếp tung người nhảy lên, đã lao ra ngoài lan can, nhảy vào trong biển rộng!
“Bạch Thiên Hành! Có dám chiến một trận trên mặt biển với ta hay không?”
Sở dĩ Diệp Trần chủ động nhảy vào trong biển, tự nhiên không phải vởi vì lời nói của Vũ Thế Mậu, mà là cố kỵ tính mạng của mấy người Tô Mạn, Tào Khôn.
Bạch Thiên Hành nhìn qua Diệp Trần đã nhảy vào trong biển, hai mắt lập tức nhíu lại,
“Lão phu có gì không dám?”
Nói xong, ngay sau đó, cũng phi thân nhảy vào trong biển.
Mọi người ở trên thuyền thấy thế, ngay lập tức thi nhau thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó quả thực bây giờ không thể kìm nén sự hiếu kỳ trong long, thi nhau chạy tới bên cạnh lan can, nhìn về mặt biển phía dưới.
…
Trên mặt biển sóng cả cuồn trào mãnh liệt, Diệp Trần và Bạch Thiên Hành, hai người lướt sóng mà đi, giống như dưới chân giẫm lên mặt nước, thế mà như giẫm trên đất bằng, sóng biển cuộn trào xung quanh, đối với hai người không có bất kỳ ảnh hưởng một chút nào,
Chỉ chiêu thần thông này, cũng đủ để cho vô số cao thủ võ đạo phải thán phục!
“Âm lão, Khương lão, Kiếm Ma Bạch Thiên Hành và Vân Châu Diệp tiên sinh, các ngươi cảm thấy hai người họ ai có phần thắng cao hơn?”
Vũ Thế Mậu đột nhiên hướng về phía hai ông già thần bí ở bên cạnh mình mở miệng hỏi.
“Thực lực của vị Vân Châu Diệp tiên sinh này, hoàn toàn chính xác vướt quá tưởng tượng, tuy nhiên đối thủ của hắn là Kiếm Ma Bạch Thiên Hành!”
“Không sai! Đây chính là người đã từng lấy lực lượng của chính mình, chống lại toàn bộ mãnh nhân siêu cấp của giới võ đạo Hoa Hạ!”
Mặc dù hai người không có nói rõ là ai hơn ai kém, nhưng trong lời nói hiển nhiên là nghiêng về phía Bạch Thiên Hành nhiều hơn.
Không chỉ có hai người này nghĩ như vậy, cao thủ võ đạo khác, tất cả gần như cũng có suy nghĩ giống nhau.
Dù sao, tên tuổi của Kiếm Ma Bạch Thiên Hành, thực sự quá vang dội!
Nghe được tiếng nghị luận của mọi người, vẻ mặt của mấy người Tào Khôn nhất thời tái mét,
Bây giờ, Diệp Trần chính là chỗ dựa duy nhất của bọn hắn, nếu như một khi Diệp Trần xảy ra chuyện gì, tổ chim bị phá, trứng có an toàn?
…
Tại lúc mọi người đang nghị luận, Diệp Trần và Bạch Thiên Hành, đã đứng lại cách du thuyền khoảng một cây số.
“Tiểu tử! Trước tiên nếm thử một kiếm của ta một chút”
Bạch Thiên Hành cũng không nói nhảm, trực tiếp vung lên tay áo dài,
Sưu!
Một lường kiếm khí màu xanh được chân khí ngưng tụ mà thành, dọc theo mặt biển, bắn về phía Diệp Trần!
Rầm rầm!
Những nơi kiếm khí đi qua, mặt biển xuất hiện một đạo vết cắt sâu mấy mét, gợn sóng tõe ra hai bên mà lao tới!
Uy lực của một luồng kiếm khí, lại không kém gì một viên đạn đạo cỡ nhỏ!
Ngay cả Diệp Trần thấy cảnh này, cũng không thể không nhíu lông mày một chút,
Võ giả bình thường tu luyện ra được chân khí, xa xa không có cách nào so sánh với chân nguyên của hắn, thế nhưng Bạch Thiên Hành này thì không phải như vậy, chân khó của hắn rất tinh thuần, gấp mười thậm chí mấy chục lần võ giả bình thường, cho dù vẫn chưa bằng hắn, nhưng cũng không khác nhau mấy.
Cho dù là mười tên tông sư Hóa Kình như Thương Hạo Vân ở đây, chỉ sợ cũng không ngăn được một kích của người này.
Tuy nhiên, kinh ngạc là kinh ngạc, vẫn còn chưa đủ khiến Diệp Trần phải thất kinh, chỉ thấy hắn cong ngón tay búng ra,
Sưu!
Cũng là một luồng kiếm khí nhưng màu đỏ thắm, nghênh đón tiếp lấy!
“Ầm!”
“Ầm ầm!”
Hai luồng kiếm khí cường hãn vô song, va chạm vào nhau ở vị trí giữa hai người, toàn bộ mặt biển lập tức nổ tung lên, trong nháy mắt nhấc lên một cột sóng biển cao tới bốn năm mươi mét!
“Thật mạnh!”
Mọi người ở trên du thuyền, thấy cảnh tượng này, lập tức lại cảm thán một hồi, đồng thời còn kêu may mắn.
Nếu như vừa rồi hai người này đánh nhau ở trên thuyền, giờ phút này, những người như bọn họ đã rủ nhau về chầu ông vải rồi!
P/S: Ta thích nào….kim phiếu TLT a…