Hàn Phong càng đến gần đối phương hai phần, “Hàn Triều, sau khi đưa người trở về, cậu có dự định gì không?”
Hàn Triều hơi dừng một chút, “Dự định?”
Hàn Phong nhìn chằm chằm đối phương, “Cậu đừng nói cậu chưa từng nghĩ tới.”
Hàn Triều cúi thấp đầu, “Tôi thật sự chưa từng nghĩ tới.”
“Cậu…” Hàn Phong im lặng trong chốc lát, vừa muốn nói gì, trong xe bỗng dưng truyền đến động tĩnh.
Hai người nhanh chóng liếc nhau, sau đó chạy về phía xe, “Dương Sóc!”
Cửa xe mở ra, Dương Sóc trong xe lúc này đang nổi gân xanh, một tay hắn hung hăng cạy lưng ghế trước mặt ra, lưng ghế kia đều bị hắn kéo xuống, trên trán thậm chí còn đầy máu tươi, không biết là từ nơi nào chảy ra.
Hàn Triều nhìn thấy bộ dáng đối phương liền bị dọa đến nhảy dựng, “Dương Sóc, cậu làm sao rồi?”
Mà vừa lúc này, Dương Sóc quay đầu nhìn về phía Hàn Triều.
Đáy mắt đối phương vậy mà cũng tràn ngập tơ máu, hơn nữa tròng mắt như muốn nổ tung, Hàn Triều nhìn thấy càng sợ hết hồn, muốn đến chạm vào, nhưng lại không dám.
“Dương Sóc, cậu làm sao vậy? Nói chuyện đi!”
Dương Sóc quay đầu, gân xanh trên tay bạo khởi, cùng lúc đó, hắn vậy mà dùng móng vuốt tấn công Hàn Triều.
Hàn Triều ngẩn ngơ, may mắn Hàn Phong bên cạnh kịp thời phản ứng kéo Hàn Triều tránh đi.
Lúc này hai người mới chú ý tới móng tay của Dương Sóc rất nhọn rất sắc, khác xa so với bình thường, hơn nữa màu sắc cũng thiên về u ám.
“Dương Sóc, tay cậu…” Hàn Triều kinh ngạc đến ngây người.
Hàn Phong nhíu nhíu mày, vung tay về phía Dương Sóc, bộ dáng nhìn như phong nhận (lưỡi đao gió).
Hàn Triều sợ hãi kêu lên, “Hàn Phong!”
Hàn Phong hơi mím môi, “Tình huống hiện tại của cậu ta rất khác thường.”
Dù có khác thường cũng không thể trực tiếp động thủ đi, mà sau khi Hàn Phong động thủ, ánh mắt Dương Sóc như bị cái gì kích thích mãnh liệt trừng lớn, sau đó, thân thể đối phương liền ngã xuống.
Đối phương té xuống chỗ ngồi phía sau, hai mắt nhắm lại, đã hôn mê.
“Dương Sóc!” Hàn Triều kêu một tiếng, vội vàng đến xem xét tình huống đối phương.
Lúc này, trong hôn mê, vết máu trên trán Dương Sóc chậm rãi thu về, đồng thời, móng tay thật dài kia cũng từ từ ngắn lại.
Một màn kinh ngạc như vậy khiến hai người Hàn Triều cùng Hàn Phong nhìn nhau một cái, Hàn Triều hơi nuốt nước miếng.
“Đây là xảy ra chuyện gì? Tay Dương Sóc sao lại biến thành như vậy…” Hàn Phong nhíu nhíu mày, kéo cổ tay Dương Sóc qua bắt mạch cho đối phương.
Một lát sau, Hàn Phong mím môi nói: “Rất loạn, hơn nữa có chút kỳ quái.”
Hàn Triều vội vàng tự mình xem thử, “Đây là… dấu hiệu trúng độc sao?”