Dứt lời, William trực tiếp bịt miệng anh ta lại, đánh đấm một trận.
Chiếc xe lắc lư qua lại ở khu vực để xe, làm nhân viên cảnh vệ sân bay tiến lại gần.
Bưởi vì cửa kính thủy tỉnh ở cửa sổ xe là một chiều, người ngoài cơ bản không nhìn được bên trong.
“Bên trong đấy? Đang làm gì thế?”
“Mr. Akane, tôi phục vụ có chu đáo không ạ?”
“Sướng không?”
TẠI “Samegawa Akane đau đớn kêu lên, nhưng miệng lại bị bịt lại, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ không rõ ràng.
m thanh mềm mại giống như đang xảy ra chuyện mà không thể nói cho người ta biết.
William vừa tay đấm chân đá, vừa không quên phối âm: “Trời ơi, thật thoải mái.”
“Em yêu, yêu em chết đi được, anh sẽ yêu thương em thật tốt.”
“Em yêu, nhỏ tiếng chút, bên ngoài còn có nhìn đang nhìn đó.
Anh ta đã không để cho bảo vệ rời đi, còn tiếp tục kêu lớn tiếng hơn, còn khiến cho Samegawa Akane đau đớn kêu lên.
Ríu rít ríu rít, đây đúng là khiến người khác suy nghĩ linh tỉnh.
Cảnh vệ nghe thấy Mr. Akane liền hiểu ngay là ai, trên chiếc xe còn có kí hiệu của Đại sứ quán.
Gần đây nhập cảnh tới thăm, chẳng phải là cùng một Samegawa Akane sao?
Lúc trước còn nhận được tin, Samegawa Akane phải đến sân bay quốc tế, các bộ phận đều phải phòng bị.
Cậu ấy chẳng qua chỉ là đi tuân khu vực dừng xe, không ngờ lại gặp phải việc như này