“Cô… cô nhìn tôi như vậy làm gì? Tôi cũng đâu có nói sai.”
“Phiên cô có thể ngậm miệng lại được không? Rất ồn.”
“Cô.” Giang Tuyết Vy tức đến đỏ mặt. “Chu Đình, tôi nói cho cô biết, cô chặn không nổi miệng tôi, cũng chặn không nổi miệng mọi người. Cô có khác gì với gái bao chứ, bán rẻ thân thể, cám dỗ đàn ông, đến cuối cùng thành công cốc, thật mất mặt.”
“Tôi biết cô rất muốn đánh tôi, có giỏi thì cô đánh tôi đi, chỉ cần cô dám động đến một sợi tóc của tôi, tôi sẽ khiến nhà cô phải chịu hậu quả, cô và bố cô phải cút khỏi trường học.”
Giang Tuyết Vy khi thế hừng hực nói, hai tay chống eo đầy khí thế.
Đúng lúc này, đột nhiên phía sau cô †a truyền đến một luồng lực lớn, trực tiếp kéo cô ta đi.
Tay trái Hứa Trúc Linh không khách khí mà bóp lấy miệng cô ta, phân nộ nói: “Bố mẹ cô không dạy cho cô cách nói chuyện sao? Tuổi còn nhỏ như vậy, miệng không nói được câu tốt đẹp nào, ác độc vậy sao?”
“Cô là ai vậy?”
Cô ta mở to mắt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt người lạ này, hơi không kiên nhân: “Cô buông tay ra, còn không buông tay là tôi gọi người đó.” Hứa Trúc Linh cầm lấy điện thoại, nói: “Tất cả lời nói hành động của cô vừa rồi đều được tôi ghi lại rồi, tôi sẽ đưa đến cho ông cụ Cố, cho dù Phó Lâm xảy ra chuyện, nhà họ Cố cũng không có đạo lí để một cô gái ở bên ngoài chịu ức hiếp, hôn ước có người làm chứng, đính hôn mọi người đều biết! Cô ấy cũng xem như một nửa là người của nhà họ Gố rồi, không chấp nhận để cho cô chế giêu.”
“ Nhà họ Giang, nhà họ Giang đúng không? Rất thích ỷ thế ức hiếp người, vậy được, hôm nay tôi đành đại diện cho nhà họ Cố ức hiếp cô, cmn cô xin lỗi cho tôi, nếu không tôi xé nát miệng cô.
“Bà điên này, rốt cuộc cô là ai hả?
Chuyện của chúng tôi liên quan đến cô sao?”
Giang Tuyết Vy hơi sợ rồi, nhưng vân thẳng sống lưng, khí thế có thua người cũng không thể để người khác thấy.
Chu Đình cũng không nghĩ đến cô ấy lại đến đây, lúc thấy cô ấy vội vội vàng vàng vì mình mà thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ thì có chút lo lắng sợ liên lụy đến cô ấy.