Cô cười nói, cố gắng làm một người xấu.
“Vậy cô làm được chưa?”
“Đàn ông thì ngủ cùng rồi, nhưng mà tôi cũng không hề cảm thấy hứng thú với vị trí mợ chủ Gố, dẫu sao bây giờ anh ta chả có gì cả, tôi tội gì phải cùng anh ta trải qua cuộc sống khốn khổ, cuối cùng lại còn phải kiếm tiền nuôi anh ta.”
“Cô… đã ngủ với anh ấy?” Ayako Nikkeikawa nghe được lời này, cắn răng nghiến lợi nói.
Trước kia cô ta phí hết tâm tư trang điểm, là vì muốn để Cố Thành Trung nhìn mình lâu hơn một chút, nhưng không nghĩ tới bây giờ anh ta lên năm trên một đứa xấu như vậy, tâm lý cô ta có chút suy sụp.
“Ánh mắt của Cố Thành Trung sao lại kém như vậy, ngủ với mày! Con đĩ này!”
Hứa Trúc Linh bị chửi đến đầu óc quay cuồng, bởi vì thật sự là quá đột ngột, các cô không phải đang nói chuyện rất nghiêm túc sao?
Cô có chút lúng túng, nghĩ tới điều gì đó.
Dù sao Ayako Nikkeikawa đã muốn rất lâu rồi, muốn mà không được, không nghĩ tới bây giờ Cố Thành Trung lại nằm trên người khác, tâm tình không ổn định mà thôi.
Cô lập tức nói: ‘Nhưng mà ở trên giường hắn vấn gọi tên Hứa Trúc Linh, cô nói có tức hay không? Cô muốn Cố Thành Trung thân bại danh liệt, tôi muốn Hứa Trúc Linh chết không được yên lòng, đạt được cái mình muốn mà thôi.”
“Bây giờ phải xem xem rốt cuộc cô có nguyện ý hợp tác với tôi hay không, muốn một người bạn hỗ trợ lẫn nhau, cả hai đều có lợi, hay là muốn một con sói con không cam chịu, băng mặt mà không bằng lòng?”
“Sợ là cô còn không hiểu tôi, tôi ghét nhất là bị người khác uy hiếp!”
“Tôi sớm có nghe đồn về cô, giống nhau, tôi cũng rất ghét bị người khác uy hiếp, nhất là uy hiếp tính mạng, khiến cho tôi rất không thoải mái. Fukuhara Yui là người của cô, chỉ có thể hoạt động ở bệnh viện, nhưng tôi không như vậy, tôi có thể chăm sóc bên cạnh anh ta, tôi có thể cho cô tin tức mới nhất.