Lê Sa ở phía sau nghe nói như thế, sợ tới mức toàn thân run rẩy, không ngừng giãy dụa.
Cô muốn nói chuyện, nhưng là miệng bị bịt chặt, không thể phát ra âm thanh nào.
Cô vừa mới chạy đến đường cái đối diện, căn bản không chú ý tới chiếc xe tải bên đường, kết quả cửa xe mở ra, người bên trong lập tức tóm cô lên xe.
Bọn họ nhanh chóng ngăn chặn miệng cô, không lâu sau cô liền nhìn thấy Diên đuổi tới.
Mà đám người kia chính là đám người đùa giốn mình lần trước, kết quả lại bị Diên hung hăng chỉnh đốn một trận.
Lòng cô nóng như lửa đốt, nhìn chiếc xe phía sau gắt gao đuổi theo.
Cô không biết đối phương có bao nhiêu người, thế nhưng nghe khẩu khí của người này, đoán chừng số người không ít.
Dù cho Diên lại có thể đánh, địch đông ta ít, làm sao có thể đánh được?
Cuối cùng xe lái đến đoạn đường nhỏ, càng lái càng vắng vẻ, nơi này còn có trùng trùng những ngôi mộ trên núi.
Cuối cùng xe dừng trước một nhà máy hóa chất, vốn là nhà máy hóa chất tối tăm đột nhiên mở đèn lớn, cửa sắt được kéo ra, bên trong tốp năm tốp ba người đi ra. : Từng người từng người mặc áo công nhân màu xanh lam, có người ba mươi, bốn mươi tuổi, có người thoạt nhìn mười ba mười bốn tuổi, mặt mũi hung ác, miệng ngậm thuốc lá.
Lê Sa bị đẩy xuống, những người kia liền híp mắt nhìn cô, thậm chí có người muốn sờ soạng cô, may mà tên đại ca không nhìn nổi, bắt lấy tay hất ra.
“Đây là người của đại ca, đừng có đụng lung tung, biết không?”
Vừa dứt lời, xe của Diên cũng dừng lại.
Anh ta nhìn thấy đối phương có tới hơn hai mươi người, lông mày không khỏi nhíu lại.
Cứu người từ trong tay nhiều người như vậy có chút khó khăn, nhưng anh ta cũng không thể mặc kệ.
Anh ta mở cửa xe bước xuống, dùng tiếng Việt nói rằng: “Thả cô ấy ra!”