Hứa Trúc Linh còn tường đầu Cố Thành Trung sẽ khóc bù lu bù loa lên nữa co, nhưng cô suy nghĩ một lát, Cố Thành Trung là ai chứ, sao anh có thể nói khóc là khóc được.
“Anh là đàn ông, không đến bước đường cùng, anh sẽ không nhượng bộ.”
Anh chờ hết hai mươi bốn tiếng, Hứa Trúc Linh vẫn hôn mê không tinh, lúc ấy anh chi muốn cho người nhà họ Trình cùng chôn theo, ở đâu ra mà lo lắng được nhiều như vậy.
Anh chỉ biết là, giải quyết xong mọi chuyện thì anh sẽ xuống suối vàng tìm cô.
Nước mắt có tác dụng gì?
Từ đó đến giờ anh vẫn luôn mạnh mẽ quyết đoán. “Anh ba Cổ… Anh đừng ôm em, em còn chưa ăn no nữa…”
Cổ Thành Trung vốn dĩ đang cảm thấy bầu không khi này rất tuyệt vời, còn muốn ôm lâu thêm chút nữa, nhưng nghe cô nói như vậy, anh không khỏi sa sắm mặt mày.
Làm mất hứng…
“Trong mắt của em chỉ có ăn, không có anh à?” “Đối với em thì anh cũng là đổ ăn của em mà.””O? Thể à?”
“Xinh xắn ngon miệng đó! Anh ôm em thi sao em nhìn anh được chứ? Em phải ăn cho ngon, cũng phải nhìn cho đã mắt, cái này gọi là hai bên không thể bỏ lỡ bên nào.”
“Em ngụy biện quá trời.”
Cổ Thành Trung cười nói.
Anh nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn của Hứa Trúc Linh, trong lòng âm thẩm ra quyết định.
Chi cần anh giải quyết xong chuyện của anh hai, anh sẽ dẫn cô rời khỏi.
Cô muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, thích sống như thế nào thì sẽ sống như vây.
Trước đây anh theo đuổi tiếng tăm lợi lộc, nhưng
bây giờ… Anh muốn theo đuổi người mà mình yêu. Hứa Trúc Linh nằm trong bệnh viện tròn mười ngày, người nên đến cũng đã nên đến hết rồi, bao gồm cả người của nhà họ Hứa.
Chỉ có điều lần này Hứa Đức Thắng đã đối xử lễ độ với cô hơn nhiều rồi.
Dường như chuyện lúc trước xảy ra ở trong phòng trang điểm, tất cả đều giống như một giấc mơ vậy. Hứa Đức Thắng không nhắc lại một chữ nào, trái lại còn hỏi han cô rất ân cần săn sóc.
Hứa Trúc Linh biết ông ta giá tạo, nhưng không ngờ ông ta lại giả tạo đến mức này.
Biểu hiện của cô cũng rất hờ hững, tủy tiện đuối di.
Có bọn họ ở đây chỉ tổ làm ảnh hưởng đến tốc độ ra viện của cô thôi. Cô xem tin tức mới biết được Trình Anh đã bị tòa án phản ánh rồi, phải ở tù mười năm.
Trình Anh là một cô chiêu nhà giàu kiêu căng tự phụ như vậy, cứ nghĩ bản thân mình siêu phàm.
Lúc đến dạy dỗ cô đều ngước cao đầu, vênh mặt hất hàm sai bào.
Nhưng không ngờ là lại rơi vào kết cục như vậy.
Nhưng kết cục của cô ta có thể thảm hơn nữa thì Hứa Trúc Linh cũng chỉ cảm thấy đáng đời, là do cô ta gieo gió gặt bão.
Cô cũng không dám tin được, Trinh Anh thậm chí có ý muốn hại người, đó là chuyện cô chưa bao giờ trài qua. Cô cũng chỉ mới nhìn thấy những người kia hành hung làm người khác bị thương, làm ra hành vi không còn tính người như vậy ở trên chuyên mục pháp luật mà thôi.Trình Anh bị xử tội, cô không hế có bất cứ ý kiến gi
Cô cũng không biết Cổ Thành Trung đã sắp xếp hết rồi, tháng ngày Trình Anh ở trong tù sẽ không được dễ chịu, đừng nói là mười năm, ngay cả một hai năm chưa chắc cô ta nhịn được.
Người chết trong tù là chuyện thật sự rất bình thường.
Cổ phiếu của nhà họ Trình cũng vì chuyện này mà bị xuống giá không phanh, thậm chí đã lâu rồi đều là số âm.
Những đối tác làm ăn với nhà họ Trình cũng thi nhau bỏ đi, cuối cùng tan đàn xẻ nghé.
Nhà họ Trình to lớn, trong mấy ngày ngắn ngủi đã tuyên bố phả sản, tài sản bị tòa án thanh lý.
Mà người có lợi lớn nhất trong đó lại là nhà họ
Ngôn, rất nhiều hạng mục khổng lồ của nhà họ Trình đều bị rơi vào trong tay của nhà họ Ngôn, còn lại một ít cổ đông chia chác gì đó của công ty. Hứa Trúc Linh không hiểu chút gì về những chuyện trên mặt làm ăn buôn bán này, chi quan tâm đến tin tức dư luận của mình.
Chuyện Tình Anh đánh người bị thương trở thành tin tức nóng hối, mà cô là người bi hai tất nhiên cũng sẽ xuất hiện trên đấu để.
Cũng may có quan hệ xã hội giải quyết, cô không bị ảnh hưởng nhiều lắm.
Rất nhiều người đều đang suy đoán quan hệ giữ Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh, dù sao buổi tối hôm đó, người ôm Hứa Trúc Linh đi dưới con mắt nhìn chăm chằm của biết bao nhiêu người cũng chính là Cố Thành Trung
Nhưng nhà họ Ngôn lại ra tay làm nhà họ Trinh phá sàn.
Vì thế mọi người cũng nhìn mà ngơ ngác không hiểu gì, chi có thể suy đoán Cố Thành Trung vừa khéo là người qua đường, hơn nữa vì hai nhà họ Cố và Hứa là thông gia nên mới đặc biệt ưu ái cho người bế dưới.
Mà mọi người cũng thấy được hành động này của nhà họ Ngôn.
Tất cả mọi người không dám động vào Hứa Trúc
Linh nữa, nhà họ Trình đã phải bỏ ra cái giá lớn đến cỡ đó, ai còn dám làm mích lòng nhà họ Ngôn? Thân phận của Hứa Trúc Linh lập tức trở nên cao quỷ hơn, xem thái độ đó của nhà họ Ngôn thì con gái nuôi gì cơ chứ, con gái ruột cũng thừa sức nữa.
Nhà họ Hứa vì để tránh dư luận nên cũng tạo một chút phiền phức cho nhà họ Trinh hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Hứa Trúc Linh xem tin tức, đầu óc muốn căng ra.
Cô chỉ có thể tự mình an ủi mình, là di chứng sau khi não bị chắn động, thế nên đầu óc mới không thể tiếp thu nổi, không nhìn ra được vấn đề phức tạp như vậy.
Cô cũng không để ý đến tin tức, chỉ quan tâm tới kỳ thi cuối kỳ của mình.
Giữa tháng một sẽ đến ngày thi cuối kỳ, mà mình cũng phải nằm trên giường bệnh hơn mười ngày, mắt thấy kỳ thi sắp tới gần, vậy phải làm sao bây giờ? Sang năm thi lại sao? Nhưng thi trượt mất mặt lắm!