Tô Triết Ngạn lùi về phía cửa sổ hành lang, chuẩn bị xoay người nhảy ra ngoài.
Hắn nhẹ nhàng cạy cửa sổ ra, giọng nói của gã đàn ông dưới lầu đột nhiên lớn hơn, “Không phải bọn mày? Tối hôm qua còn có ai đến khách sạn!”
Một giọng nói run rẩy cất lên: “Hình như…… hình như còn một người đàn ông. Tôi không nhìn rõ, chỉ nhìn lướt qua. Trông trắng nõn sạch sẽ, mặt rất đẹp.”
Sở Thời Từ sửng sốt, trước đây cậu có nghe được Alpha nhận xét dáng dấp của Tô Triết Ngạn, nói là khuôn mặt đẹp như người chết.
Cậu ngước mắt nhìn lên, tình cờ chạm mắt với Tô Triết Ngạn. Có một chút ánh sáng trong đôi mắt xanh biếc ấy, giống như một con rối tinh xảo, dần dần sống động.
Tô Triết Ngạn không biết robot nhìn mình làm gì, phía dưới đã phát ra tiếng đi lên cầu thang rồi, không nên ở đây lâu.
Ngay khi hắn chuẩn bị rời đi, sau lưng bỗng truyền đến tiếng chạy bộ dồn dập.
Gã đàn ông cường tráng nãy giờ vẫn đang ở dưới lầu lao thẳng về phía hắn như một con trâu mộng. Sau khi nhìn rõ diện mạo của Tô Triết Ngạn, ánh mắt của gã đã bị dục vọng chiếm giữ.
Gã vừa vồ lấy hắn vừa hét lên “Beta” một cách điên cuồng.
Tô Triết Ngạn hơi né người tránh đòn tấn công của gã.
Gã chậc một tiếng rồi mất hết kiên nhẫn cầm dao xông lên.
……
Nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy Tô Triết Ngạn đánh nhau với ai đó, Sở Thời Từ còn lo lắng cho hắn.
Sợ hắn đánh không lại, sợ hắn sẽ bị Alpha bắt lấy rồi bị người ta làm nhục.
Bây giờ Sở Thời Từ không còn lo lắng về những điều này nữa.
Bên ngoài đánh túi bụi, cậu ở trong túi nói chuyện phiếm với hệ thống. Tô Triết Ngạn không cho cậu thăm dò, cậu sẽ không ra ngoài tạo thêm rắc rối.
Thông qua nghe nhịp tim, có thể thấy rằng trạng thái của Tô Triết Ngạn đang rất tốt, hoàn toàn có thể xử lý được.
Trong quá trình chờ đợi, Sở Thời Từ tiến hành việc phân tích hàng ngày với hệ thống, cố gắng tìm ra cách để tăng giá trị sức sống một cách ổn định.
Lúc đầu, Sở Thời Từ còn có thể tổng kết lý do tốc độ tăng lên, Tô Triết Ngạn rất cô đơn, cần bầu bạn và không thể tiếp xúc với đám đông, mà Sở Thời Từ vừa hay không phải là con người.
Có một số việc nếu để con người làm sẽ có vẻ ngu ngốc và giả tạo. Nhưng một món đồ chơi nhỏ cỡ lòng bàn dù có làm gì đi chăng nữa thì nó cũng sẽ khiến mọi người cảm thấy dễ thương.
Khi những lời tương tự thốt ra từ miệng, Tô Triết Ngạn chắc chắn sẽ tự hỏi liệu có hàm nghĩa nào khác trong lời nói hay không. Nếu đổi lại là người khác đọc lén nhật ký của hắn, Tô Triết Ngạn sẽ bằm người nọ thành nhân sủi cảo nhân rồi ném cho mấy cái bóng ăn.
Nhưng hắn sẽ không tức giận với Sở Thời Từ, dù sao thì một con robot nhỏ có thể có ý nghĩ xấu gì chứ.
Mới đầu Sở Thời Từ chiếm đúng thiên thời địa lợi nhân hoà, xuất hiện ngay lúc Tô Triết Ngạn đang cần bầu bạn nhất.
Khi đó, mỗi lần giá trị sức sống tăng lên đều là do Tô Triết Ngạn và robot tạo ra những hồi ức tốt đẹp. Những điều tầm thường mà người ngoài xem nhẹ lại là hơi ấm mà hắn rất cần.
Giờ thì không được rồi, nam chính đã không còn vô tri vô giác, việc bầu bạn không còn là cọng rơm cứu mạng đối với hắn nữa. Hắn không cần phải hấp thu động lực sinh tồn từ robot nên quy luật tăng trưởng giá trị sức sống ngày càng trở nên khó nắm bắt hơn.
Tô Triết Ngạn đang đánh nhau, giá trị sức sống đột nhiên tăng thêm 3 điểm, tổng số tăng vọt lên 67.
Sở Thời Từ ngẩn ra, “Thống, mi thấy sao.”
【Tôi cũng rất bối rối.】
Sở Thời Từ thăm dò quan sát, tình thế bên ngoài đã đảo lộn. Vừa rồi, một đám Alpha bao vây tấn công Tô Triết Ngạn dưới sự lãnh đạo của lão đại, vừa đánh vừa lăng mạ, bàn luận ồn ào về cách chơi hắn. Còn nói chơi hư thì lôi đến chợ đêm kiếm tiền cho bọn chúng.
Bây giờ bọn chúng lớp chết lớp què, mà gã Alpha cầm đầu cao hơn hai mét năm đang quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu.
Tô Triết Ngạn lẳng lặng nhìn chăm chú vào gã, trên khóe miệng vẫn nở một nụ cười chế giễu như cũ.
Sở Thời Từ cho rằng hắn sẽ giết chết gã ta mà không nói một lời như mọi khi.
Nhưng lần này Tô Triết Ngạn không ra tay ngay, hắn chĩa lưỡi dao trong tay vào mặt gã đàn ông, “Mày định làm gì tao, chơi xong thì đưa đến đâu hả? Đồ ngu.”
Gã đàn ông run rẩy không nói lời nào, nhìn Tô Triết Ngạn như thể nhìn thấy một con quái vật. Hơn mười mấy người bên phía bọn chúng đều bị đánh đến mức không còn sức phản kháng, Beta trước mặt chắc chắn xuất thân từ quân đội, hơn nữa còn thường xuyên ra tiền tuyến.
Tô Triết Ngạn túm gã lên rồi ném ra ngoài cửa sổ. Bọn tội phạm hóng chuyện bên ngoài lập tức xúm lại, chúng không quan tâm ai bị ném xuống, chúng chỉ nghĩ đây là một bao cát miễn phí mà thôi.
Những Alpha còn lại cũng đang xin tha, vẻ mặt Tô Triết Ngạn lạnh nhạt, nhưng Sở Thời Từ lại nghe thấy tiếng nhắc nhở giá trị sức sống tăng lên.
Nhìn giá trị sức sống lảo đảo lắc lư tăng lên 68, cậu đã giác ngộ.
Nam chính tinh thần sa sút hồi lâu của sảng văn rốt cuộc cũng hiểu được sự sung sướng khi vả mặt rồi, đây là chuyện tốt to bự.
Xem ra việc thuyết phục Tô Triết Ngạn xưng bá ngôi sao hoang vu có thể lại đưa vào lịch trình rồi.
Thực ra thì Sở Thời Từ cảm thấy mấy tên tội phạm đó không đủ tư cách đi theo nam chính, một lũ cặn bã, nên bị bắn chết từ lâu.
Nhưng cốt truyện gốc là nam chính thống lĩnh ngôi sao hoang vu, đám tội phạm hối cải làm lại từ đầu và trở về đế quốc dưới sự dẫn dắt của hắn. Mà Tô Triết Ngạn cũng biến trở lại thành một vị tướng quân được vạn người kính ngưỡng, lấy lại vinh quang vốn thuộc về mình và vươn tới đỉnh cao của nhân sinh.
Sở Thời Từ đấu tranh một hồi, cuối cùng quyết định đề nghị lại lần nữa, “Anh Ngạn, chúng ta cùng nhau xưng bá ngôi sao hoang vu nha.”
“Không, đừng quậy.”
“Anh có thể dùng điều này làm bàn đạp trở về đế quốc, không phải anh vẫn luôn muốn trở về sao?”
Tô Triết Ngạn im lặng hồi lâu, “Ta không biết mi đọc cốt truyện tiểu thuyết ở đâu, nhưng ta không muốn xưng huynh gọi đệ với lũ đấy. Ta thà ở trong tay của Tử Thần cũng không làm bạn với súc sinh.”
Hắn sờ sờ đầu Sở Thời Từ, “Được rồi Tiểu Bạch, sau này không được nhắc đến chuyện này nữa.”
Sở Thời Từ:……
Đạo lý thì cậu hiểu, nhưng Tiểu Bạch là ai?