Chết đi!
Kẻ mặc y phục tím lập tức quay người, ánh mắt bắn ra một tia sét, hắn định trảm diệt chân thân linh hồn của Diệp Thành.
Diệp Thành giơ tay, một chưởng đánh tan tia sét kia, tiện tay hắn lôi luôn cả kẻ mặc y phục tím xuống khỏi hư thiên, sau đó nhanh chóng tung ra cả trăm chưởng khiến tên kia đang ngã nhào khi đáp đất đã thành một vũng máu thịt nhơ bẩn.
Có điều, vũng máu thịt đó lại nhúc nhích, nó lại lần nữa hình thành nên hình người, hoá thành kẻ mặc y phục tím với vẻ mặt tôi độc.
Ép ta!
Kẻ mặc y phục tím gằn lên phẫn nộ, hắn giống như một đạo thần mang màu đen cứ thế xuyên vào bầu trời, tiếp đó, hai tay hắn nhanh chóng kết ấn, còn con mắt hỗn độn kia của hắn cũng nứt toạc ngay khi ấn quyết được dùng đến.
Vù!
Trong lúc này, thiên địa rung chuyển, hư thiên với sấm sét xoẹt qua, có hai bàn tay khổng lồ xuất hiện, giữa các ngón tay còn có đường vân màu đen cổ xưa đánh về phía Diệp Thành.
Trước kia khi hắn và Thánh Tử Thần Triều quyết chiến cũng có bàn tay khổng lồ thế này muốn tóm lấy hắn, bây giờ xem ra kẻ đánh muốn đánh lén hắn hôm đó chính là tên này.
Chết đi!
Kẻ mặc y phục tím mặt mày méo xệch tôi độc, xung quanh cơ thể đều đang sục sôi máu như thể hắn ta đang chuẩn bị thi triển bí thuật khiến hắn phải tiêu hao không ít sức lực vậy.
Diệp Thành di chuyển, hai tay giơ lên, huyễn hoá thành hai bàn tay khổng lồ cũng phải to chừng vài trăm trượng, trong đó dung hợp sức mạnh huyết mạch và đạo tắc của hắn, khiến bàn tay khổng lồ màu đen đang vươn tới lập tức tan biến.
Phụt!