Đây là uy thế của Thánh chủ Thiên Đình.
“Phá cái lồng này đi, những người khác theo ta giết Diệp Thành”, Huyết Liêu chợt vung kiếm lao về phía Diệp Thành, sau lưng ông ta là hơn một trăm cảnh giới Không Minh.
Ông ta bình tĩnh hơn Huyết Khung nhiều, chí ít cũng không vì sợ hãi mà mất lý trí, muốn giết Diệp Thành thì phải triệu tập đại quân tu sĩ, mà tiền đề là phải phá được cái lồng này.
Tốc chiến tốc thắng!
Diệp Thành thầm nói trong lòng, ánh mắt lập loè tia lửa, nếu đã biết mục đích của Huyết Liêu, đương nhiên hắn sẽ không để ông ta đạt được.
Ù! Ù! Ù!
Hư không rung lên, đám Huyết Liêu tế ra binh khí, khôi phục uy năng đỉnh phong, quét ra thần mang như biển.
Phá!
Diệp Thành quát lên một tiếng, Hỗn Độn Thần Đỉnh và Cửu Châu Thần Đồ cùng bay ra, thần uy lấp lánh nghiền nát thần mang như biển kia.
Chết đi!
Một kiếm của Huyết Liêu đâm xuyên hư thiên, uy lực cường hãn, bá đạo vô song, là đại thần thông tuyệt sát.
“Thị Huyết Song Tôn đã bị ta giết rồi, ai cho ông tự tin vậy!”, Diệp Thành chế nhạo, tránh được nhát kiếm tuyệt sát của Huyết Liêu ngay tức thì, sau đó hắn vung một kiếm san bằng thiên địa, bên cạnh Huyết Liêu lập tức có hơn chục người bị giết.
Thấy thế, Huyết Liêu đẩy ra một chưởng huyết hải, muốn nhấn chìm Diệp Thành trong đó.
Mở!
Chỉ trong một giây, Diệp Thành chém mở huyết hải, một quyền đẩy lùi Huyết Liêu.
Keng! Keng! Keng!
Phía sau, cao thủ của Thị Huyết Điện đồng loạt lấy sát kiếm ra, để lại từng nhát kiếm sâu hoắm sau lưng Diệp Thành.
Cút!