Thượng Quan Ngọc Nhi còn đang trong trạng thái bàng hoàng đã bị cơn đau bất chợt ở bụng dưới làm cho trở tay không kịp, khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên nhăn lại đau đớn.
“Ngươi…”, thấy vậy, phía Thượng Quan Huyền Cương lập tức bước lên, nhưng bị Thượng Quan Huyền Tông ngăn lại.
Nếu không sao lại nói Thượng Quan Huyền Tông là lão tổ đứng đầu của nhà Thượng Quan chứ? Vừa nhìn là đã hiểu ngay.
Chưa nói đến quan hệ giữa Diệp Thành với Thượng Quan Ngọc Nhi, hắn sẽ ngu ngốc đến mức làm hại cô ở đây sao? Trừ khi hắn ăn gan hùm mật gấu, nếu không chắc chắn sẽ không ra nổi khỏi nhà Thượng Quan.
“Tiểu tử này thật sự có thể mở đan hải?”, mọi người đều nhìn Diệp Thành với vẻ mặt không tin, sau đó lại đưa mắt nhìn Thượng Quan Huyền Tông.
“Có lẽ là được!”, Thượng Quan Huyền Tông nhẹ nhàng vuốt râu, dù là ông cũng không dám khẳng định.
“Giúp cô ấy mở thần hải đi”, khi mọi người còn đang lẩm bẩm, Diệp Thành đã triệu hồi Đan Tổ Long Hồn, Thượng Quan Hàn Nguyệt còn chưa phản ứng, Đan Tổ Long Hồn đã tiến thẳng vào đầu mày của cô ta.
“Thần hải cũng có thể mở được?”, lời này của Diệp Thành khiến mọi người thoáng chốc trở nên kích động.
Hự!
Chẳng mấy chốc, trên mặt Thượng Quan Hàn Nguyệt cũng hiện vẻ đau đớn, cảm giác đầu không ngừng ong ong như sắp nứt ra, thần trí cũng hơi hỗn loạn.
Nhìn thấy điều này, mọi người lại cau mày, nhưng nhìn vẻ mặt dửng dưng của Diệp Thành, họ cũng không nói gì nữa. Nếu Thượng Quan Ngọc Nhi và Thượng Quan Hàn Nguyệt có gì bất trắc, họ sẽ không chút do dự giải quyết hắn ngay tại chỗ.
“Ngươi cũng đừng nhàn rỗi, ra đây đi!”, Diệp Thành lại gọi thiên lôi đạo thân ra.
Ngay lập tức, thiên lôi vừa chạy ra đã nghe theo mệnh lệnh của Diệp Thành, bay vọt vào cơ thể Thượng Quan Bác, bao phủ lên linh hồn của ông.
Hự!
Thượng Quan Bác cũng như Thượng Quan Hàn Nguyệt và Thượng Quan Ngọc Nhi, trên mặt đột nhiên lộ vẻ đau đớn, cơn đau từ linh hồn khiến người ông bất giác run lên, trên trán cũng đổ mồ hôi lạnh.
Đại điện lúc này đã chìm vào im lặng.