Ầm! Keng! Uỳnh!
Ngay sau đó đệ tử Thị Huyết Điện vừa xông vào đã bay ra ngoài.
Nhìn thấy điều này, tất cả mọi người đều sửng sốt, kẻ mạnh của Thị Huyết Điện cũng nheo mắt.
Chỉ là chẳng mấy chốc, sắc mặt bọn họ đều trở nên lạnh lùng dị thường, bởi vì một người xuất hiện ở cửa hố thần, hắn đeo mặt nạ, tóc bạc trắng, trên tay cầm gậy rang sói còn dính máu.
“Không cho người của Thị Huyết Điện vào”, Diệp Thành vừa xoay cổ vừa ung dung nói.
Hơ!
Nhìn thấy Diệp Thành, khoé miệng rất nhiều người đều giật giật, ngươi không đi vào mà đứng nấp ở cửa hả? Người vừa vào đã bị ngươi đánh bay ra ngoài.
Ngay sau đó, mọi người đều nhìn đám trưởng lão của Thị Huyết Điện với vẻ mặt thương hại, người ta đã nói rõ rồi, không cho người nhà ông vào.
“Ngươi đang tìm đến cái chết đấy”, trưởng lão của Thị Huyết Điện lộ ra sát khí, tất cả đều lao xuống như ong vỡ tổ.
Nhưng giây trước Diệp Thành còn đang ở cửa hố thần, quay đầu lại hắn đã chui vào trong, rồi cứ thế đứng ở đấy.
Diệp Thành đi vào khiến đám trưởng lão của Thị Huyết Điện tức nghẹn đến nội thương.
“Có giỏi thì ra đây”, có trưởng lão của Thị Huyết Điện hét to.
“Có giỏi thì vào đây”, nước bọt của Diệp Thành bay đầy trời.
“Có giỏi thì ngươi ra đây”.
“Có giỏi thì ông vào đây”.