Giết!
Sau tiếng hô, Diệp Thành lại lần nữa xông lên, trong tay hắn không hề có binh khí, Bát Hoang Chưởng mang theo chiến ý vô địch cùng ma khí ngút trời, uy lực bá đạo vô cùng, cuối cùng là sát khí của hắn đã chiếm hết phần lí trí.
“Ngươi không giết ta chết được đâu”, Doãn Chí Bình cười giữ tợn, hắn lại lần nữa sát phạt tới!
Rầm! Đùng! Rầm!
Cảnh tượng này khiến hư không như vỡ tan, trời đất bùng nổ, trận đại chiến của cả hai hết sức khốc liệt.
Một bên, Doãn Chí Bình thân mang áo giáp Thái Hư Long, phần trán có long văn, mỗi lần ra tay đều mang theo tiếng gầm của rồng, toàn thân hắn có ánh vàng kim chiếu rọi giống như vì sao rực rỡ, khí thế ngút trời như vị Thần Vương từ Cửu Thiên.
Phía sau, Diệp Thành gào lên tức tối, ma khí cuồn cuộn, hắn điên cuồng đuổi theo.
Bịch! Rầm! Rầm!
Ngay sau đó, bầu trời vang lên tiếng nổ ầm vang, trên trời như có tiếng sầm sét vang lên chói tai.