Nhìn vẻ mặt Zane tức giận, có vẻ anh cũng đoán được suy nghĩ của Kaylin. Cô rất vui, anh đã có thể gần gũi với cô hơn, còn nói nhiều với cô hơn nữa.
– Em biết em không tốt… Đúng thật là không giỏi chút nào… Em hiểu vì sao Zane không thích em rồi. – Kaylin ngậm ngùi, cho dù cô biết anh không thích mình nhưng cô cũng sẽ không bỏ anh.
Cô không thể biết anh những lúc không nói, không từ chối hay tránh né, chính là anh đã chấp nhận. Việc anh chấp nhận cô đã là từ khi cô còn chưa ra đời. Việc nghiên cứu phôi thai, anh cũng có đóng góp không ít. Chỉ là do sức khỏe của cô khi mới sinh, họ đã theo dõi cô kĩ hơn. Cô bị teo cơ, chính vì thế mà cha mẹ cô luôn để cô trong lồng kính, tới tận lúc cô đầy tháng thì họ mới chịu bỏ ra. Zane luôn chăm sóc cô, ngay cả sau này. Chỉ là anh không muốn có tình cảm khi sau này gặp lại cô. Anh và cô là hai thế giới khác biệt, Kaylin ngây thơ khiến anh không muốn chạm tới. Chính vì vậy mà giao cho Anselm chăm sóc. Thậm chí còn không muốn để cô đến gần nơi mình ở. Nhưng nếu đã gặp và tiếp xúc với cô rồi, lại không thể buông cô ra được. Rõ ràng biết cô bị bệnh, lại bắt cô làm quần quật. Nhưng sau đấy lại bắt người làm trong nhà phải làm gấp đôi. Biết cô không thích những thứ vũ khí, lại bắt cô phải học. Chỉ vì nghĩ một ngày cô sẽ ra tay với anh, cho dù là vậy anh cũng sẽ không đáp trả. Rõ ràng quan tâm cô nhưng đều ra tay đánh cô. Chính vì muốn cô ghét mình, chỉ để cô không có tình cảm với mình. Thế nhưng thấy cô ở gần đàn ông khác sẽ khiến anh tức giận. Chỉ cần là cô, mọi thứ xoay quanh cô thì anh sẽ đều chấp nhận được hết. Mỗi lần đánh cô xong, lại tự trừng phạt bản thân còn nặng nề hơn cô. Số lần cô cười, số lần cô quan tâm chú ý đến vết thương trên người anh, anh đều nhớ được hết. Cho dù là anh không thích ăn bánh ngọt, không thích bị người khác làm phiền ở phòng làm việc, nhưng chỉ cần là cô, anh sẽ không tính toán. Kaylin luôn đặc biệt, cô là điều duy nhất khiến anh muốn sống. Đối với anh, thế giới bây giờ giả tạo, những gì anh làm chỉ giống như những nhà vua khác khi nắm giữ ngôi. Chỉ muốn giữ vững để không lung lay, thậm chí dẫm đạp lên xác người khác cũng được. Đã không biết bao nhiêu lần muốn chết, từ khi tìm lại được Kaylin thì anh mới bỏ cái suy nghĩ đó.
– Angel. Em muốn tôi phải như nào đây? Tôi có nên giết em, rồi tự ra tay với bản thân không? – Zane vuốt gương mặt xanh xao của Kaylin mà nói.
Anh không thể nhẹ nhàng, cũng không thể tỏ ra ân cần được. Không thể thay đổi bản tính nhưng Kaylin vẫn cảm nhận được anh thay đổi.
– Em sẽ cố gắng mà… Em làm được mà… Zane đánh em, em cũng không sao hết. – Kaylin nghiêng mặt, áp bàn tay anh vào má mình không buông.
Thấy cô hiểu chuyện như vậy, trong lòng anh run lên. Ôm cô xuống dưới giường, hôn cô không chịu buông. Kaylin đã cố gắng đẩy anh ra nhưng không được. Zane hôn cô rất lâu, thậm chí còn lột sạch đồ trên người cô ra.
– Zane à… không thể… em xin Ngài…
Trong thời gian này Kaylin không thể làm được, rất dễ xảy ra chuyện.
Nhưng người Zane đã nóng lên, đũng quần còn nhô cao lên. Nhưng nhìn cô như này anh không nỡ. Chỉ ôm cô lên giường, anh chỉ sờ mó người cô. Cho dù bên dưới đang muốn thoát ra, vẫn phải nhịn xuống.
– Á… – Kaylin bị anh bóp ngực đau quá nên hét lên.
– Đưa tay em đây. – Zane kéo tay Kaylin vào đũng quần anh.
Cô đã xanh xao, nhìn gương mặt bây giờ còn sợ đến trắng ra luôn. Nhưng nếu cô không làm thì anh sẽ không chịu được.
Bàn tay nhỏ chạm tới, cô sợ hãi, cho dù hình dung cô cũng không dám. Thứ to lớn mà luôn nhét vào người cô, khiến cô đau không tả siết.
– Angel, ngoan. – Thấy Kaylin chỉ chạm tới mà không làm gì, anh xoa đầu cô khích lệ.
Cô nuốt khan, còn rất lo.
– Em… sợ. – Ánh mắt cô tràn ngập sợ hãi.
– Ngoan.
Kaylin mím môi, cô cầm lấy, bàn tay xoa nhẹ nhưng đủ khiến anh sướng đến phát run. Thế nhưng anh liền đẩy cô ra. Anh không thể chịu được nữa, nhìn Kaylin trước mặt chỉ muốn ấn cô xuống để làm.
Cuối cùng không nỡ liền phải vào nhà vệ sinh. Kaylin lo lắng đợi bên ngoài, rất lâu anh mới đi ra.
Anh bế cô về giường, còn vẫn nhắc nhở cô:
– Nhớ mai uống thuốc đúng giờ.
Kaylin biết bệnh tình của mình, cô nghe lời mà gật đầu. Không biết cô lấy can đảm để mạnh dạn tới vậy.
Hôn nhẹ lên môi anh một cái, còn mỉm cười mà nói:
– Đợi sau này em bé ổn định, em có thể giúp Zane.
Cô…
Zane nuốt nước bọt, kéo cô vào ôm mà cố nhịn xuống.
– Đến lúc đấy đừng cầu xin tôi dừng lại.
Nghe anh nói như vậy, Kaylin biết anh chấp nhận những gì cô đang làm. Đứa con của họ, anh sẽ bảo vệ. Cho dù là cô hay đứa bé, cả hai phải được an toàn.