Không thể hiểu nổi cô.
Còn đang yên tĩnh, Zane đột nhiên kéo Kaylin xuống nằm đè lên anh. Cô thấy gương mặt anh qua ánh đèn yếu ớt. Zane cứ lạnh lùng dù thế nào cô vẫn thấy anh xa cách với cô quá. Nhưng còn chưa hiểu gì đã bị anh giữ chặt lấy gáy đè xuống để hôn. Không có sự chuẩn bị khiến Kaylin ban đầu giật mình sợ hãi. Tuy vậy cô vẫn khó thở quá đi, anh chưa từng nghĩ tới cảm nhận của cô một chút nào. Zane vẫn luôn như vậy mỗi lúc gần cô, cho dù ở địa vị nào vẫn không hề thay đổi điều đó. Cô vẫn phải nuốt nước mắt vào trong mà chịu đựng anh cho qua chuyện này.
Đầu môi đỏ ửng của Kaylin còn vương nước bọt của anh. Cô sợ anh sẽ làm những chuyện đồi bại ngay tại đây, cơ thể co rúm lại muốn tránh xa anh. Không ngờ Zane lại kéo cô đứng dậy. Anh cởi áo chỉ để vắt khô nước trên áo mà thôi.
Kaylin cảm thấy nếu như anh mặc như vậy sẽ cảm lạnh. Nhưng cô cũng không có quần áo của anh ở đây. Còn đang suy nghĩ thì Zane lên tiếng:
– Đến để gặp chú của em. Không định vào nhà à?
Kaylin mở to mắt nhìn anh. Đây đâu phải thời điểm thích hợp, hơn nữa cô chưa chuẩn bị gì hết. Cứ thế mà vào nói chuyện luôn sao?
– Có thể… có thể thay đồ trước… được không ạ?
Nhìn bộ dạng cô ướt như chuột lột, anh gật đầu.
Kaylin thấy thế thì bớt lo hơn. Có thêm thời gian cho cô suy nghĩ thêm. Nhưng mà Zane cũng đâu có chỗ nào khô ráo. Cô nghĩ mãi mới nắm lấy tay anh. Zane không hiểu, cô còn đưa anh đi bằng cổng phụ. Bình thường giờ này vệ sĩ đang đi ăn tối. Cô thuận lợi đưa anh vào trong nhà mà không ai hay biết. Cảm thấy để anh ở phòng mình là tốt nhất rồi. Cô đi mượn bộ quần áo của chú vệ sĩ cao to nhất để cho anh mặc.
Zane ở trong phòng đi lại nhìn tất cả. Nhưng anh lại tỏ ra rất quen thuộc với nơi này, chỗ nào cũng biết. Đến khi Kaylin quay lại thì anh mới đứng im một chỗ.
Đưa cho anh bộ quần áo còn bảo anh vào nhà tắm để thay. Zane nhíu mày nhưng vẫn cầm theo bộ đồ đó để mặc. Rõ ràng Kaylin ở lâu với anh như vậy nhưng vẫn không biết được số đo quần áo của anh ra sao. Zane vẫn luôn cho người thiết kế riêng. Cơ thể anh vốn dĩ rất hoàn hảo, nhưng lại cao to khác người khiến cho mấy bộ quần áo cỡ lớn nếu mặc thì vẫn vừa nhìn sẽ bị ngắn đi. Đến cả chiếc quần âu cũng không vừa với anh.
Đi ra ngoài vẫn là đang mặc chiếc quần công nhân. Kaylin không hiểu đến gần anh:
– Ngài…
– Không vừa. – Thấy cô ấp úng khó hỏi. anh đành phải giải thích.
Hiểu ra vẫn đề này, Kaylin chỉ biết gãi đầu. Cô cũng đâu có quần áo của anh ở đây. Thế nhưng còn đang nghĩ đã bị Zane bế vào phòng tắm. Cô sợ hãi muốn thoát ra mà bị anh giữ lại. Zane lột sạch đồ của cô khiến cô đỏ mặt không nói được lời nào. Thấy cánh tay anh có khoảng trống, cô nhân lúc đó mà chui qua. Vừa muốn mở cửa để đi ra ngoài đã bị Zane ôm lại. Tiếp xúc gần với cô quá rồi đấy. Là do anh vô tình hay cố ý mà cứ phải chạm vào những nơi nhạy cảm của phụ nữ?
Nhìn anh với đôi mắt bất lực, Zane lại chỉ nhếch khóe môi nhìn cô.
– Nếu thích thì muốn làm em lúc nào cũng được.
Đúng thật là cũng đang muốn, nhưng anh đã kiềm chế mà mặc quần áo lại cho cô. Kaylin ngậm ngùi bước ra khỏi nhà tắm. Cô lo anh bị cảm lạnh nên lấy khăn tắm choàng lên người cho anh.
Zane xăm kín cả một cánh tay, còn cả phần ngực lên đến gần cổ nữa. Cô không thích chút nào nhưng không hề nói ra. Chỉ dám hỏi anh có đau không.
Bàn tay bị ép anh đặt lên người của anh. Kaylin có thể cảm nhận nhịp tim của anh, nhưng mà điều cô chú ý vẫn là những hình xăm kỳ quái.
– Có… đau… không ạ?
– Chắc là có.
Câu trả lời hời hợt của anh, Kaylin lại cho là có đau đối với anh.
– Nếu đau như vậy… tại sao lại làm?
Còn chưa để anh kịp trả lời, cánh cửa phòng cô đột nhiên bật ra. Austin mở cửa nhìn vào, anh thở hồng hộc.
– Lyly, em biết cậu ta được thả ra chưa?…
Vừa hỏi xong, ánh mắt dồn về phía Zane, Austin cũng không nói nổi lời nào. Mắt anh mở to mà nhìn hai con người trước mặt.