– Là tên Pele hay Wertham?
Chỉ vừa nhắc đến hai cái tên đã làm tên giám đốc thay đổi sắc mặt. Nhưng lão vẫn quyết định im lặng không nói gì.
Thế nhưng khi vừa nhìn thấy đầu súng đen ngòm chĩa về phía mình thì lão đã bắt đầu toát mồ hôi hột và còn chân tay run rẩy thấy rõ. Có điều, lão vẫn giữ im lặng, giống như việc người ra lệnh cho lão là một kẻ uy quyền đến nỗi lão không dám chống đối lại vậy.
Biết được sẽ không thể tra thêm thông tin gì từ tên này nên Zane cũng chẳng đợi chờ gì nữa. Anh có thể đoán được kẻ giật dây phía sau, ngoài một kẻ dám đối đầu với anh ra thì còn ai dám nữa chứ. Chỉ là bên đó vẫn hèn hạ như xưa, vẫn không dám trực tiếp đối mặt với anh. Vì thế mà trong những cuộc gây chiến từ xa này, Zane chỉ dọa từng “quân cờ” của tên đó một. Nếu có thể thì còn “mua chuộng” để khiến gậy ông đập lưng ông.
Nhưng lần này lại là về cái thứ cấm kỵ anh không nghĩ sẽ có. Bản thân anh vốn chẳng han mê cái chất cấm đó, đã thế danh tiếng của Anthony cũng đang bị xấu đi bởi cái thứ đồi trụy đó. Vì vậy nên lần này anh sẽ phải dọa từ quân cờ cho tới người chủ cầm đầu. Nếu có thể thì thử “đụng” với nhau một lần để thống nhất bản đồ khu vực có phải tốt hơn không.
– Tôi sẽ không hỏi lại câu hỏi cũ, thay vào đó thì ông có một phút để đưa ra đáp án. – Zane vừa đút từng viên đạn vào trong hộp đạn vừa bĩnh tĩnh nói.
Chỉ cần nhìn hành động của Zane chậm rãi đút đừng viên đạn vào một cũng làm tên giám đốc này đưa tay lau trán mấy lần.
Thời gian một phút tưởng chừng dài nhưng lại rất ngắn. Chỉ vừa mới chuyển đến tích tắc tiếp theo, tiếng súng nổ ra làm cho tên trợ lý chết đứng tại chỗ. Phải mất vài giây để anh có thể kịp trở lại với nhịp sống đời thường. Đưa tay đến ngực trái để sờ xem tim còn đập hay không.
Khi này thì lão giám đốc đã có ngay một chiếc lỗ nhỏ giữa trán. Máu chảy ra bắn nhiều chỗ. Lão ta thậm chí chết còn không kịp nhắm mắt. Máu chảy dòng dòng xuống cả chỗ ghế lão ta đang ngồi.
Khi Zane chỉ vừa liếc qua tên trợ lý thì anh ta đã vội quỳ xuống còn rối rít mà nói:
– Tôi thật sự không biết gì hết thưa Ngài, tôi chỉ quản lý việc nội vụ của bệnh viên mà thôi.
Thế nhưng đương nhiên nếu đã có dính líu thì một chút cũng là dính líu. Zane sẽ không nhân nhượng cho bất cứ ai. Quan điểm vẫn là thà gϊếŧ nhầm còn hơn bỏ sót. Vì thế nên tên trợ lý cũng đi theo giám đốc không lâu sau đó.
Nhất Thiên ngồi bên cạnh lúc này gương mặt vẫn bình thản như không. Anh vẫn đang chăm chú để xem các danh sách những kẻ mà đã chuyển tiền cho lão giám đốc kia. Thế nhưng lại không phát hiện ra điều gì cho đến khi Zane ra lệnh điều tra từng số tài khoản của bệnh nhân bởi anh cho rằng những tên đó đang viện cớ vào bệnh nhân để chuyển tiền cho lão giám đốc.
Và đúng như những gì anh suy đoán, không sai lệch chút nào. Từng số tài khoản nó đều là các bệnh nhân “ma” chuyển tới. Định vị từng nơi chuyển thì là từ những khu vực lân cận ở Myanmar, nơi của gia tộc Charles và cũng là địa bàn của Davidson. Anh cũng không cảm thấy bất ngờ gì nhưng lần này anh sẽ cho những tên Charles đó biết được rằng chơi đâm sau lưng là khốn nạn như thế nào. Từ trước tới nay toàn là Charles đứng lên khiêu chiến trước, nếu không thì bên Anthony vẫn giữ quan điểm “nước sông không phạm nước giếng” của mình. Dù có thì cũng sẽ là chiến tranh lạnh, chứ không phải cố tình tạo ra sự kiện trấn động nào đó để làm xấu tên tuổi của nhau như này.