Keisha Elakshi đi tới cúi đầu chào Zane. Anh thì vẫn vậy, đối với ai cũng đều lạnh lùng chỉ gật nhẹ đầu mỗi khi ai đó chào mình. Ngay cả với cô gái này cũng không ngoại lệ.
Cầm tập hồ sơ trên tay, Keisha đưa đến bàn cho Zane rồi nói:
– Lão đại, đây là tất cả những điều kiện từ bên phía Roshan. Hắn nói muốn gặp lão đại để bàn chuyện về nguyên tố đó.
Zane gật đầu cầm tập hồ sơ đó để đọc.
Kaylin không muốn làm phiền hai người họ nên cô đặt khay đồ ăn xuống rồi rời khỏi phòng ngay.
Tuy vậy, ánh mắt sắc bén của Keisha cũng đã lướt qua Kaylin. Trong đầu còn đang nghĩ Zane lại thuê thêm lớp người làm mới hay sao. Nhưng nhìn dáng vẻ Kaylin khi đi qua Dashiell hay Davin đều bình tĩnh, không có dáng vẻ khép nép trước những người này làm cô hoài nghi. Bởi vì những người làm khác luôn phải khép nép trước thuộc hạ của Zane, còn Kaylin thì thản nhiên như việc đã quen biết với họ mà không cần phải kính cẩn quá vậy.
Đợi Zane đọc xong tập tài liệu bên trong rồi mới hỏi:
– Ngài thuê thêm lớp người làm mới ạ?
Zane đưa mắt nhìn ra ngoài sân, Kaylin đang ngồi cho cá ăn ở hồ. Tự dưng lại muốn đẩy cô ngã xuống dưới đó, muốn nhìn khuôn mặt nhỏ đó đỏ lên vì sặc nước, lại muốn nhìn đôi mắt ngập úng nước mắt và còn cả lúc ngơ ngác khi nhìn anh… Mọi thứ đều khiến anh có cảm giác dạo này mình điên hơn trước nhiều quá rồi.
– Không. Cô ta là con nợ. – Zane vừa nhìn về phía Kaylin vừa trả lời câu hỏi của Keisha.
Thấy Zane nhìn Kaylin như vậy, trong lòng Keisha đã có cảnh giác. Cô cũng không muốn nhiều chuyện bởi vì cô biết Zane không thích tiếp chuyện quá lâu. Báo cáo một số chuyện về bên Anh mà Zane giao cho cô đi quản lý xong rồi đứng dậy để rời đi.
Bước tới gần hồ nước, nhìn xuống bóng dáng nhỏ bé kia. Kaylin thấy bóng đen trước mặt liền quay đầu lên nhìn. Suýt chút nữa là giật mình ngã xuống bể cá rồi. Cũng may là còn có thanh đỡ ngang, nếu không thì cô sẽ ngã thật mất.
Gấp gọn túi thức ăn cho cá, sau đó liền vội đứng nghiêm chỉnh lại.
Zane vẫn đứng vậy, vẫn không có ý định làm gì cô. Điều này càng khiến Kaylin thêm sợ hơn. Việc phải trờ anh nghĩ ra hình phạt còn đáng sợ hơn việc anh phạt ngay lập tức.
Vốn tính rằng đợt đi đến Myanmar này sẽ chỉ có anh và thuộc hạ đi. Nhưng nghĩ lại thì mang theo Kaylin cũng không tồi. Cho cô thử chút “cảm giác mạnh” bên đó, dù thế nào cũng muốn nhìn cô khóc. Mỗi lần nhìn cô khóc anh đều cảm thấy các dây thần kinh của mình kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ lạ thường. Chính vì vậy mà muốn hành hạ cô nhiều hơn.1
– Chuẩn bị đồ, cô có 30 phút.
Giọng nói lạnh lẽo cộng với buổi tối của mùa thu càng làm Kaylin run lên. Lần trước đi đã có những chuyện không hay rồi. Không biết lần này đi sẽ còn gặp những chuyện gì nữa. Cô cảm thấy thế giới của Zane rất đáng sợ, lúc nào cũng máu me và chết chóc. Cô không thể nhìn nổi những cảnh như vậy. Mỗi lần nhìn thấy người chết nằm dưới chân, cô đều mất ngủ cả mấy tuần liền.
Nhưng cô có thể từ chối Zane được sao? Có thế nào cũng phải đi. Cô cũng chẳng có quyền hành gì mà để Zane đồng ý cho mình ở lại đây mà không đi theo.
Vậy là liền gật đầu rồi chạy vào trong sảnh. Vì Zane gia hạn thời gian cho mình nên Kaylin cũng không dám chậm chễ. Cô phải thu xếp thật nhanh để kịp thời gian, nếu không sẽ lại bị ánh mắt đó đè chết ngạt mất thôi.
_____________
Rõ ràng kêu đau tay không gõ được rồi mà mấy you cứ réo tên tôi. Rén ghê á trời🤧