– Kiều, Chu, các ngươi đoán chừng trình độ của các ngươi tính toán là cấp bậc này? Đại Kiếm Sư?
Mạnh Hàn đi qua thuế vụ quan cháy đen kia. Đưa chân nhẹ nhàng đá hắn một cái, dường như tùy ý hỏi một câu.
– Đại nhân, ta đoán chừng chúng ta bây giờ đã là tiêu chuẩn Đại Kiếm Sư sơ cấp.
Kiều cũng không có chút vô lễ nào, dường như cũng nhận thức tinh chuẩn thực lực của mình.
Mạnh Hàn gật gật đầu, thần sắc không có phê phán phán đoán này. Kiều vốn cho rằng đối thủ là Đại Kiếm Sư đỉnh phong mà sợ hãi đối thủ, hiện tại rốtcục thả lỏng trong lòng. Chỉ cần nhớ kỹ thành chủ Bạo Phong Thành, hắncó một thủ hạ Đại Kiếm Sư đỉnh phong.
Grace cũng không có quánhiều tâm tư, nghe được Kiều cùng Chu thừa nhận mình có tiêu chuẩn ĐạiKiếm Sư sơ cấp, lập tức có chút yên lòng lại. Nhìn qua Mạnh Hàn hoảngloạn nói:
– Đại nhân!
– Yên tâm, Grace.
Mạnh Hàn biết rõ Grace nghĩ cái gì, nhẹ nhàng an ủi nàng một câu:
– Ngươi muốn học học Donald tiên sinh, hắn cũng không phải là người thiếu kiên nhẫn.
– Vâng, đại nhân!
Grace đối với lãnh chúa đại nhân của mình là mù quáng nghe theo, Mạnh Hàn bảo nàng yên tâm thì nàng sẽ không biểu hiện lo lắng trước mặt Mạnh Hàn.Nàng không muốn bởi vì chính mình mà làm cho lãnh chúa đại nhân mệt mỏivà vất vả hơn.
– Ah.
Thuế vụ quan cháy đen trên mặt đất phát ra một tiếng rên rỉ yếu ớt, tỏ rõ hắn còn chưa triệt để chết đi.
Mạnh Hàn nhìn qua thằng dưới chân, bỗng nhiên suy nghĩ rồi ra lệnh cho Kiều.
– Kiều, gọi người đem hắn vào trong gian phòng kia, ta có lời muốn hỏi hắn.
Nói xong đem ma pháp trượng chọc vào người của thuế vụ quan làm cho hắn rên rỉ một hồi. Nhưng mà bởi vì là nhánh của Sinh Mệnh Chi Thụ cho nên thuế vụ quan sắp chết có thêm sinh khí một chút.
Cảm giác mát lạnhtỏa ra khắp toàn thân, thuế vụ quan vô cùng đau đớn cũng dần thanh tỉnhlại. Sau khi tỉnh lại mới phát hiện toàn thân cao thấp không có nơi nàokhông đau đớn, đau từ trong ra ngoài, khắp nơi đều có tư vị nóng rát,nếu như không phải trên người có cảm giác mát lạnh truyền tới, thuế vụquan thậm chí hoài nghi mình có thể bảo trì thanh tỉnh hay không. Thuếvụ quan động cũng không dám động, hắn thậm chí không nghĩ ra đã xảy rachuyện gì.
– Nếu như ngươi tỉnh lại, thuế vụ quan đại nhân, ta đề nghị ngươi nên mở to mắt ra mà nhìn đi, ta không muốn nói xảy ra chuyện gì đâu.
Nghe được âm thanh quen thuộc truyền đến, thứ đồ vậtchông đỡ trên người mình rời đi, nhưng mà cảm giác mát lạnh biến mất thì toàn thân của hắn đau đớn và nóng rát dữ dội.
– Ah!
Rốtcuộc thuế vụ quan chịu đựng không nổi hét lớn lên, vội vội vàng vàng mởmắt ra nhìn lãnh chúa Hoàng Sa Trấn, vội vàng muốn đạt được cảm giác mát lạnh kia, nhưng mà yếu hầu của hắn giống như bị lửa cháy hỏng rồi, mộtcâu cũng nói không nên lời, cánh tay muốn động thì toàn thân lập tức đau đớn kịch liệt. Cả thân thể giống như bởi vì đau đớn mà vô cùng thốngkhổ, hắn giống như một con tôm bỏ vào trong nước sôi nhưng chưa chếthẳn.
– Yết hầu rất đau, nói không lời, đúng không? Thuế vụ quan đại nhân?
Âm thanh của Mạnh Hàn từ đỉnh đầu truyền tới, tuy nghe thì bình thản nhưtrước, nhưng lọt vào trong tai của thuế vụ quan thì đó chẳng khác gì âmthanh của ác ma.
Liên tục rên rỉ vài tiêng không giống như âmthanh rên rỉ, nói chuyện cũng không giống nói chuyện, thuế vụ quan đạinhân dường như chịu đựng đau đớn kịch liệt dữ dội, thân thể hơi độngcũng mang tới đau đớn cực kỳ khủng khiếp.
Bên cạnh yếu hầu củathú gì đó chọc vào, rất đau, nhưng mà đã mang lại cảm giác mát lạnh, yếu hầu vừa rồi nóng như thiêu đốt dường như được cam tuyền tưới lên, dùngtốc độ cực nhanh khôi phục lại. Chỉ chốc lát, thuế vụ quan đã cảm thấychính mình dường như đã có thể nói chuyện được.
– Có thể nói chuyện chưa? Thuế vụ quan tiên sinh.
Âm thanh của Mạnh Hàn lại truyền tới lần nữa, âm thanh này làm cho thuế vụ quân chấn động, vội vàng mở miệng khàn khàn trả lời:
– Vâng, đại nhân!