Sau khi mở quyển sách mặt phẳng chiếu này ra, Mạnh Hàn đặt nó ở trên mặt đất trước mặt mình. Sau đó bản thân hắn không nói một lời ngồi dưới đất, lẳng lặng chờ.
Ma pháp bào trên người Mạnh Hàn đã được Demi và Diana giặt qua, sạch sẽ vô cùng. Mạnh Hàn với toàn thân mặc trang phục ma pháp học đồ ngồi ở bên cạnh, nhưng cũng không có bao nhiêu người sẽ tìm hắn gây phiền toái. Ai biết hắn có trở thành một ma pháp sư hay không. Tùy tiện trêu chọc hắn, đó là gây họa cho bản thân mình trong tương lai.
Theo thời gian trôi qua, người lui tới càng ngày càng nhiều. Điều khiến Mạnh Hàn thất vọng chính là hắn không nhìn thấy bóng dáng của ma pháp sư kia.
Trong số những người lui tới cũng sẽ có người liếc mắt nhìn quyển sách mặt phẳng chiếu đặt ở trước người hắn. Nhưng vừa nhìn thấy là Lục Mang Tinh, trên căn bản bọn họ đều dời tầm mắt đi.
Trừ phi là người thật sự biết hàng, bằng không sẽ không có ai làm chuyện buôn bán có liên quan tới ma pháp. Dù sao, không thể nhìn được hàng đó thế nào, hoặc là bị lừa, bỏ giá cao mua không thứ đáng giá, hoặc chính là ép giá sau đó đắc tội một ma pháp sư nào đó. Loại chuyện làm ăn như vậy, người bình thường không có cách nào làm được.
Thời gian chảy qua từng chút một. Ngay thời điểm Mạnh Hàn đã cảm thấy có phần không kiên nhẫn được nữa, chợt một thân ảnh mặc ma pháp bào xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn.
Từ hình thức phía trên ma pháp bào có thể thấy, đây là một ma pháp sư trung cấp. Điểm ấy khiến Mạnh Hàn có chút vui mừng, bất ngờ. Đồng thời, trong lòng hắn cũng có chút thoải mái.
Địa phương hẻo lánh như vậy, làm sao có thể có có Đại ma pháp sư xuất hiện được. Có một ma pháp sư trung cấp đến đã xem như rất nể mặt chỗ này rồi. Đương nhiên, chắc hẳn vật liệu mà hắn muốn thu thập không phải là thứ gì quý hiếm.
Ban đầu ma pháp sư này không chú ý tới Mạnh Hàn. Hắn ở bên kia tùy ý nhìn lướt qua, liền dự định rời khỏi. Mạnh Hàn sốt ruột thiếu chút nữa đã định gọi lớn. Đột nhiên ma pháp sư này giống như thấy được thân ảnh của hắn, đi về phía bên này.
– Ồ? Đây là vật gì?
Từ phía xa, chợt nghe được tiếng kêu kinh ngạc của ma pháp sư đi tới. Sau đó hắn đi nhanh tới trước mặt Mạnh Hàn. Hắn trực tiếp ngồi xổm xuống, cẩn thận bắt đầu xem xét quyển sách mặt phẳng chiếu trước mặt Mạnh Hàn.
– Ta có thể nhìn kỹ được không?
Ma pháp sư nhìn ở khoảng cách gần mấy lần, lập tức đưa ra yêu cầu.
– Đương nhiên có thể, ma pháp sư tiên sinh tôn kính.
Mạnh Hàn đưa tay cầm lấy quyển sách mặt phẳng chiếu, sau đó đưa tới trong tay ma pháp sư. Động tác này khiến ma pháp sư rất hài lòng. Hắn khẽ gật đầu, sau đó đưa quyển sách tới trước mắt, cẩn thận kiểm tra.
Sau khi xem xét nhiều lần từ trên xuống dưới, lúc này ma pháp sư mới đưa ánh mắt từ trên quyển sách mặt phẳng chiếu chuyển tới trên người Mạnh Hàn.
– Ma pháp học đồ sao?
Nhìn trang phục của Mạnh Hàn, ma pháp sư liếc mắt một cái liền nhận ra thân phận của Mạnh Hàn.
– Vâng, tiên sinh.
Mạnh Hàn vô cùng lễ phép đáp trả đối phương.
– Lục Mang Tinh Trận này là do ngươi vẽ sao?
Bộ dạng của ma pháp sư này dường như không mấy tin tưởng. Hắn quan sát Mạnh Hàn trên dưới một lượt.
– Vâng, tiên sinh.
Mạnh Hàn vẫn vô cùng lễ phép đáp lại.