Cái tên Linh Đàm đó càng đọc càng thấy hay hay. Linh Đàm rất thích cái tên này. Kể từ nay, gã đã có một cái tên hẳn hoi, coi như một thuồng luồng tinh như gã đã không còn là một con quái vật xấu xí vậy. Giờ đây gã đã có thể dõng dạc tự xưng tên tuổi của mình rồi.
Huyết Yêu nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu của Linh Đàm cũng biết được nhân cách của người này. Có vẻ gã là một người chưa mất nhân tính, có thể trao dồi trở thành một người tốt. Một thuồng luồng tinh về phe chính nghĩa có lợi nhiều hơn mất. Nếu hắn có thể thu phục được gã, giúp gã đi trên con đường hoa, có thể hắn sẽ không cần lúc nào cũng để tâm đến chuyện gã gây nguy hại cho Tam giới.
Linh Đàm nhanh chóng đi chuẩn bị ấm trà. Huyết Yêu chỉ ngồi im ở đó nhìn Linh Đàm chạy tới chạy lui trong ngôi nhà nhỏ bé của chính gã. Gã rất nhanh đã cầm trong tay bộ ấm trà không được đẹp mắt cho lắm. Gã rót cho Huyết Yêu một ly trà có màu vàng đục, bên trên còn vương vãi vài lá trà vẫn còn xanh.
Linh Đàm gãi cái đầu một cách ngốc nghếch, nói rõ to:
“Tôi không hay đãi khách đến nhà. Tôi có một chút vụng về, mong vị thần tiên này bỏ qua cho.”
Huyết Yêu cầm ly trà uống một ngụm. Hắn gật gù cái đầu tỏ ra khen ngợi ly trà ngon khiến Linh Đàm cười tít mắt. Huyết Yêu nói với Linh Đàm:
“Cứ gọi ta là Huyết Yêu được rồi.”
Linh Đàm lúc này mới có thêm chút dung khí. Gã hít một hơi thật dài mới hỏi thẳng thừng:
“Huyết Yêu ngài đến đây không chỉ vì muốn đặt tên cho tôi thôi đâu, phải không?”
Huyết Yêu gật đầu:
“Quả nhiên không qua mắt được ngươi, Linh Đàm. Nói thẳng ra, ta đến đây canh chừng ngươi. Một thuồng luồng tinh vừa trở thành con người, nhưng vẫn giữ được sức mạnh to lớn, điều đó khiến cả Tam giới e ngại, chứ không phải riêng một mình ta. Ta lo sợ ngươi sẽ khiến những người xung quanh đây gặp đại họa. Ngươi vẫn không thể biết được sức mạnh của một sinh vật huyền thoại như ngươi sẽ làm ra những gì. Tuy nhiên, ngươi cứ yên chí, ngoài ta ra chẳng có ai biết được thuồng luồng tinh đã tu luyện được đến đây.”
Huyết Yêu dùng thần lực đẩy chiếc ghế về phía Linh Đàm, dùng ánh mắt ép gã ngồi xuống một lần nữa. Hắn tiếp tục nhâm nhi ly trà trên tay, mắt chỉ chăm chăm nhìn lá trà đang trôi lềnh bềnh trong ly trà, mà không hề nhìn Linh Đàm. Vì vậy hắn không thấy ánh mắt Linh Đàm đã có chút thay đổi nhỏ, hiển nhiên gã hơi tức giận khi Huyết Yêu nói như thế.
Nhưng Huyết Yêu làm như không nhận ra không khí bên trong căn chòi nhỏ này đã thay đổi, không khí đang căng thẳng như dây đàn sắp đứt lìa. Hắn chỉ thờ ơ nói tiếp:
“Ta là thần giữ của, ngươi biết đấy. Nhưng ngay cả những sinh vật huyền thoại như ngươi cũng nằm trong trách nhiệm của ta. Ta biết không phải ai có cơ thể con người rồi cũng trở nên ác độc, nhưng ta vẫn phải đến đây nhắc nhở ngươi chớ hòng trở nên xấu xa. Đến khi đó ta sẽ thân chinh đến đây lấy đầu ngươi.”
Giọng nói của Huyết Yêu rất nhẹ nhàng, vậy mà Linh Đàm cảm thấy rợn tóc gáy. Gã không thể ngờ một người mới chỉ vừa cười đùa, đặt một cái tên rất êm tai cho gã lại nói ra những lời lạnh giá với khuôn mặt thờ ơ đó. Quả nhiên, không ai coi trọng gã, ai cũng nghĩ gã là một kẻ xấu xa đáng chết cả. Gã hừ lạnh:
“Ngài không phải người duy nhất đe dọa sẽ lấy đầu của tôi.”
Huyết Yêu đã thôi không nhìn vào ly trà nữa. Hắn ngẫng đầu nhìn sâu vào đôi mắt có chút buồn của Linh Đàm mà nói rằng:
“Ta khác với Lạc Long Quân. Ta biết cách kết liễu ngươi trong một chiêu duy nhất.”
“Ngài biết cả trận đánh đó ư?”
Huyết Yêu vừa rót thêm một ly trà khác vừa trả lời:
“Ta có chứng kiến qua. Nếu hai người không dừng lại kịp, ta đã thân chinh ra ngăn cản rồi.”
Linh Đàm lại rơi vào im lặng. Gã không biết nên nói gì với một kẻ đến đây đe dọa tính mạng của mình nữa. Ban đầu gã còn tưởng hắn đến đây làm bạn với mình, ít ra như vậy cuộc đời cô độc của gã sẽ trở nên khác bình thường. Nhưng gã biết người trước mặt cũng chỉ xem gã như một kẻ nguy hiểm như những tên khác mà thôi.
Huyết Yêu lại nói:
“Ta cũng biết những chuyện tốt mà ngươi làm, Linh Đàm. Ngươi giúp đỡ nhiều người tốt, trừng phạt những tên xấu xa. Ta rất thích tính cách đó của ngươi, nhưng chuyện ăn thịt người ta thì hơi kinh dị quá.”
Linh Đàm ngang bướng đính chính:
“Tôi đâu có ăn thịt chúng. Tôi dìm chúng đến chết thôi.”
“Dù vậy, những tên độc ác xấu xa sẽ bị trừng phạt theo cách khác. Ngươi không cần khiến bàn tay mình nhuốm máu quá nhiều. Điều đó chỉ tổ khiến ngươi mang theo nhiều nghiệp nặng mà thôi.”
“Từ lâu tôi đã không còn muốn nhúng tay vào những chuyện của con người nữa. Tôi chỉ muốn trở thành một người đưa đò bình thường, sống một cuộc đời bình dị, cứ như vậy mà qua thôi.”
Huyết Yêu cười cười:
“Như vậy tốt lắm. Coi bộ ngươi rất hợp với công việc đưa người qua sông đấy. Ta rất vui mừng khi ngươi trở thành một người có ích cho người khác, rất vui mừng khi không phải lấy đầu ngươi. Ngươi cũng nên biết Huyết Yêu ta không thích giết chóc lắm. Dĩ nhiên mấy cái tên ác độc khác thì ta không tha. Ta biết những chuyện tốt ngươi đã làm. Ta biết ngươi cũng muốn giúp đỡ những kẻ khác. Ta nhìn ra được tâm tính lương thiện của ngươi, nên mới tự mình đến tìm. Những tên khác không có đãi ngộ này đâu.”
Linh Đàm có vẻ vừa bị những lời nói của Huyết Yêu làm cho cảm động. Trước giờ có ai quan tâm đến chuyện tốt mà gã đã làm, họ chỉ chăm chăm nhìn cái xấu mà gã gây ra mà thôi. Gã cũng muốn được người khác công nhận, nhưng hình thù của thuồng luồng tinh lại khiến người ta kinh sợ nhiều hơn là hâm mộ. Vì thế gã mới cố gắng tu luyện để có được một cơ thể hoàn mỹ của con người. Vì thế gã cũng mặc kệ những người cần giúp đỡ ngoài kia.
Huyết Yêu đã nói xong những gì cần nói. Có lẽ hắn nên rời đi trong khi Linh Đàm vẫn còn hiếu khách chút đỉnh. Trước khi rời đi có nói với Linh Đàm rằng:
“Ta sẽ thường xuyên lui tới chơi, ngươi cứ việc làm quen dần với sự xuất hiện của ta. Lần này đến đây vội vã, lần sau ta sẽ đem một vò rượu đến đây cùng uống với ngươi.”
Linh Đàm nhe răng cười như thể chuyện được gặp Huyết Yêu lần nữa sẽ khiến gã mong chờ và háo hức ra sao. Gã bất giác buột miệng hỏi:
“Như vậy chúng ta đã trở thành bạn bè rồi ư?”
Huyết Yêu nhìn vào đáy mắt có chút mong đợi của Linh Đàm, cũng không nỡ khiến gã mất vui, nên đã gật đầu ngay lập tức, ngầm xác nhận mối quan hệ bạn bè của họ. Linh Đàm mặt mày rạng ngời, tiễn Huyết Yêu đến tận đầu ngõ.