Phó Cao Vân cười nói, xong rồi mang Lăng Hàn rời đi.
Học cung này to giống như một tinh cầu vậy, bởi vậy chỗ của các học viên cũng xa hoa vô cùng. Phó Cao Vân dẫn bốn người Lăng Hàn đi tới một biệt viện. biện viện này được kiến tạo dựa lưng vào núi, bên cạnh là một con sông.
Khi mấy người bọn hắn đi vào, lập tức có tôi tớ chào đón. Sau khi tiến vào, chỉ thấy trong hoa viên đang tiến hành một trà hội, có mười mấy người thưởng trà nói chuyện. Lúc nhìn thấy Phó Cao Vân, cả đám liên tục đứng lên.
– Đến đây, giới thiệu cho mọi người một chút, vị này chính là Lăng Hàn Lăng huynh đệ. Hai vị tiên tử này đều là đạo lữ của lăng huynh đệ. Vị này chính là Mạo Đại huynh.
Phó Cao Vân giới thiệu bốn người Lăng Hàn một chút.
– Lăng Huynh, Mạo huynh.
Những người này liên tục ôm quyền với Lăng Hàn và Mạo Đại, về phần Nữ hoàng và Thiên Phượng thần nữ, bọn hắn cũng chỉ gật đầu mà thôi. Dù sao cũng là đạo lữ của người ta, không thể biểu hiện quá mức thân mật.
Lăng Hàn và Mạo Đại cũng ôm quyền trả lễ, ngươi cho ta mặt mũi, đương nhiên ta cũng phải có khuôn mặt tốt rồi.
– Xem ra vân thiếu rất coi trọng vị này a.
Một người trẻ tuổi bưng trà đi tới, mục tiêu là Lăng Hàn.
– Đến đây, ta dùng trà thay rượu, kính Lăng huynh một ly.
Hắn có chút không cam lòng, bởi vì Phó Cao Vân tự mình đi đón mấy người Lăng Hàn tới. Mà nhìn Lăng Hàn rõ ràng còn mang theo gia quyến, cho nên hắn không cần suy nghĩ nhiều, lập tức suy đoán Lăng Hàn có lẽ chính chủ.
Dựa vào cái gì?
Khóe miệng Lăng Hàn nở nụ cười, hắn thực sự không quan tâm Phó gia ai là gia chủ hiện tại. Thế nhưng nếu ai chọc tới đầu hắn, hắn tuyejt đối không khách khí. Hắn đang muốn nâng chén đáp lễ, muốn cho đối phương ăn chút khổ sở thì đã thấy Nữ hoàng cản hắn lại.
– Ngươi không có tư cách uống trà với phu quân ta.
Nữ hoàng trực tiếp ra tay, bàn tay trắng nõn đẩy ra, thế lôi đình vạn quân.
Sắc mặt người trẻ tuổi kia lập tức biến đổi, vội vàng nâng tay lên chống đỡ lại. Thế nhưng căn bản không phải là địch của Nữ hoàng. Chỉ thấy nước trà rơi vãi ra, bắn vào mặt hắn.
Ai bảo hắn không yên tĩnh, nói là tới kính trà, trên thực tế lại muốn làm cho Lăng Hàn mất mặt?
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều ồ lên một tiếng.
Người trẻ tuổi kia tên là Kim Chí Vũ, là tiểu bối của Kim gia, một thế lực phụ thuộc vào Phó gia. Thiên phú võ đạo không tồi, tương lai có cơ hội trở thành trụ cột Kim gia. Người cạnh tranh vị trí gia chủ như Phó Cao Vân, người tranh thủ không chỉ là nội bộ gia tộc ủng hộ mà còn là những thế lực phụ thuộc.
Những thế lực phụ thuộc này cũng thừa dịp gia chủ thay đổi, đề thăng địa vị của mình lên. Như vậy chính là một lần bay vọt, bằng không nhất định sẽ là một triều một thiên tử, một thần, rất là khó coi.
Kim Chí Vũ này tu vi là Nhị trảm đỉnh phong, tuy rằng không phải là Trảm Trần hoàn mỹ, thế nhưng chênh lệch lại quá kém. Thực lực so với Phó Cao Vân cũng chỉ hơi kém mà thôi. Thế nhưng trước mặt Nữ hoàng lại hoàn toàn không phải là đối thủ, chuyện này đương nhiên rất là dọa người.
Ngay cả Phó Cao Vân cũng thật không ngờ, mặc dù hắn biết Nữ hoàng rất mạnh, nhưng mà như vậy cũng quá mạnh a.
– Ha ha, người trong nhà, đừng làm tổn thương hòa khí.
Hắn vội vàng hòa giải, đây là thành viên trong tổ chức tương lai của hắn nha, tự nhiên không thể bất hòa từ bên trong. Nếu không sao có thể tranh giành với người khác được?