Trụ Thiên Hoàng ra tay, hắn chắc chắn sẽ không để Bích Lạc Hoàng đắc thủ.
Hai đại Thần Hoàng kiềm chế, sau đó đưa tay đi bắt Tiên Ma Kiếm, sức chiến đấu của bọn họ dĩ nhiên bị ràng buộc, nhưng Tiên Ma Kiếm cũng không cách nào giúp được Lăng Hàn, cùng hai Thần Hoàng triển khai hỗn chiến.
Tiên Ma Kiếm vừa đi, lực lượng của mọi người nhất thời khôi phục, nhất thời mọi người thở phào một hơi, hoàn toàn tự tin.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, cho rằng chỉ có Tiên Ma Kiếm mới có thể cắt tu vi của các ngươi sao?
Vù, hắn cũng vận chuyển ra Thiên uy.
– Cái gì!
– Tại sao sức mạnh của ta lại bị suy yếu?
– Quái lạ, ta rõ ràng đã cách thanh kiếm kia đủ xa a!
Các Tinh Thần Cảnh đều phát mộng, làm sao cảm giác chết tiệt này lại tới nữa rồi?
– Là, là hắn!
Có người run rẩy chỉ vào Lăng Hàn.
Những người còn lại dồn dập nhìn chằm chằm Lăng Hàn, sau đó toàn bộ kinh hãi.
Người cũng có thể nắm giữ năng lực như vậy?
Ngươi làm càn a!
Lăng Hàn tay cầm kiếm gỗ, điềm nhiên nói:
– Ngày hôm nay, ta muốn đại khai sát giới!
Hắn chủ động giết ra, triển khai Lôi Đình Kiếm Pháp, thân hình hắn nhanh như chớp giật, vận chuyển Tuế Nguyệt Thiên Thu, hắn như vào chỗ không người, tay lên kiếm xuống, kiếm kiếm thấy máu.
Tuy kiếm gỗ không phải Tiên khí, nhưng là Minh khí, cấp bậc tuyệt đối cao đến kinh người, cho dù hiện tại tàn tạ không thể tả, không thể chủ động thức tỉnh, nhưng lực phá hoại vẫn mạnh mẽ như cũ.
Đặc biệt là đối với sinh linh, một kiếm xuống, có sát khí đáng sợ lao ra, trực tiếp phá hoại sinh cơ, mà kiếm gỗ hấp thu máu tươi, trở nên càng ngày càng sáng, hoa văn trên thân kiếm uy nghiêm đáng sợ, phảng phất có một vị Ma Chủ muốn từ trong kiếm phục sinh đi ra.
Ngay cả Lăng Hàn cũng có chút sợ hãi, nếu trong thanh kiếm này thật chạy ra một vị Ma Chủ, vậy chơi vui rồi.
Nhưng hiện tại hắn không để ý, trời đất bao la, vợ to lớn nhất!
Giết giết giết!
Triển khai Trích Tinh Bộ, Lôi Đình Kiếm Pháp nhanh như kinh điện, lại thêm lực phá hoại của kiếm gỗ đáng sợ, hắn quả thực chính là một cỗ máy giết chóc.
Máu thịt tung toé!
Nơi này tất cả đều là Tinh Thần Cảnh, nhưng không ngăn được Lăng Hàn, mười chín tên Tinh Thần Cảnh đại cực vị bị Lăng Hàn không ngừng xâu xé, ngăn ngắn nửa ngày thời gian lại chết mất mười một tên.
Trận chiến này, tuyệt đối có thể ghi vào sử sách của Hợp Ninh Tinh, chí ít mười ức năm qua vẫn không có khốc liệt như vậy, một trận chết nhiều Tinh Thần Cảnh như vậy.
Tuy nơi này còn có bảy Tinh Thần Cảnh đại viên mãn, nhưng dưới tiền đề bị tước đi hai tinh lực lượng, lại không cách nào ngăn cản Lăng Hàn.
Chủ yếu là tốc độ xuất kiếm của Lăng Hàn quá nhanh, như lôi điện, trước đó căn bản không biết hắn công kích ai, chỉ có thể người người tự cứu, mà kiếm ra, đã không kịp cứu viện, chỉ có thể dựa vào tự mình hóa giải.
Hiện tại đại cực vị còn có thể là đối thủ của Lăng Hàn sao?
– Đáng chết!
Trụ Thiên Hoàng cùng Bích Lạc Hoàng đều biến sắc, trừ bọn họ ra, lại không ai làm gì được Lăng Hàn?
– Công kích ngọn núi kia!
Bích Lạc Hoàng đột nhiên nói.
Đúng!
Trước Lăng Hàn rõ ràng không cần liều mạng, nhưng thà rằng mình bị thương cũng không muốn va chạm lên cửa đá.
Đây là uy hiếp của hắn!
Nghĩ như thế, mọi người lập tức có đối sách, dồn dập quay thương, đánh tới ngọn núi nhỏ kia.
Lăng Hàn không khỏi sát khí càng rực cháy, nhận lấy kiếm gỗ trong tay ảnh hưởng, hai mắt hắn như hư không, tóc đen bay lên trời, quần áo cả người cũng dồn dập phá tan, lộ ra bắp thịt, như từng khối từng khối nham thạch.