Hổ Nữu lắc tay hắn hỏi.
– Không có chuyện gì.
Lăng Hàn nở nụ cười, nắm tay Hổ Nữu tiến vào trong thành.
Hắn đến thẳng Hàn Phong Hội.
Có điều, trong Hàn Thành tổng cộng có hai Hàn Phong Hội, một cái ở thành Nam, được gọi Nam Phong Hội, một cái khác ở thành Bắc, thì bị xưng là Bắc Phong Hội. Hai Hàn Phong Hội đều công bố mình mới thật sự là Hàn Phong Hội, thường thường có đại chiến, như nước với lửa.
Lăng Hàn từ cửa đông tiến vào, đi hai Hàn Phong Hội đều có khoảng cách như nhau. Hắn lấy ra một đồng tiền, cười nói:
– Chính diện đi Nam Phong Hội, phản diện thì đi Bắc Phong Hội.
Kết quả là phản diện.
Hắn đi không nhanh, nhưng thành thị chỉ lớn bấy nhiêu, không bao lâu thì đi tới Bắc Phong Hội.
– Ta muốn gặp người có thể nói chuyện.
Lăng Hàn nhìn thủ vệ nói.
– Ngươi là người nào?
Thủ vệ hỏi ngược lại, trên mặt mang theo nụ cười khinh thường. Đây là tự nhiên, tùy tiện người nào cũng có thể chạy tới gặp lão đại của bọn họ, coi lão đại của bọn họ là cái gì?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
– Ta tên Lăng Hàn, ngươi đi bẩm báo đi.
– Lăng Hàn!
Thủ vệ kia ngẩn ra, người của Hàn Phong Hội đương nhiên rõ ràng, ý nghĩa sự tồn tại của bọn họ là thu thập bất kỳ đồ vật có quan hệ tới Lăng Hàn, không tiếc bất cứ giá nào thu được.
Đương nhiên Lăng Hàn này là đan đạo đế vương của vạn năm trước, không phải thanh niên trước mặt này.
Ở trong lòng mỗi người của Hàn Phong Hội, Lăng Hàn của vạn năm trước là tồn tại chí cao vô thượng, như Thần linh không thể khinh nhờn, người này cũng dám gọi Lăng Hàn, quá đáng ghét!
Hắn nhìn Lăng Hàn một chút nói:
– Được, ta đi vào thông bẩm cho ngươi!
Hừ, không mời cao thủ đánh cho người này ngay cả mụ mụ cũng không nhận ra mới lạ!
Lăng Hàn chờ ở cửa, ngược lại đã qua nhiều năm như vậy, hắn cũng không để ý chờ một chút.
Hổ Nữu nhàm chán đá thạch đầu, đùng đùng đùng, tựa hồ nàng chơi nghiện, một cước một cước đá càng ngày càng nặng, cuối cùng gặp rắc rối.
– Ôi chao, là ai, lại dám đánh lén bản thiếu?
Một người trẻ tuổi che trán đi tới, nhe răng nhếch miệng, đau đến ngũ quan đều vặn vẹo.
Hổ Nữu vừa thấy, nhất thời le lưỡi, trốn đến phía sau Lăng Hàn, sau đó duỗi ngón tay chỉ Chư Toàn Nhi nói:
– Là nữ nhân này dùng đá đập ngươi, Nữu thấy rất rõ ràng!
Ai sẽ hoài nghi một đứa bé chứ?
Người trẻ tuổi kia theo tay của Hổ Nữu nhìn về phía Chư Toàn Nhi, vừa định tức giận, nhưng lập tức lộ ra vẻ kinh diễm.
Nữ nhân này cũng quá xinh đẹp i, quả thực đẹp tuyệt Hàn Thành, có một không hai!
Trong khoảng thời gian ngắn, tựa hồ cái trán không còn đau nữa, hắn vội bày ra nụ cười tự cho là phong độ nhất, nói:
– Tại hạ Phong Nghi Tu, không biết cô nương xưng hô như thế nào?
Chư Toàn Nhi chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn nói:
– Bèo nước gặp nhau, người qua đường mà thôi, không cần nói tên báo họ.
– Có cá tính, ta yêu thích!
Phong Nghi Tu lệch mặt tự nói, sau đó xoay đầu lại, nụ cười càng thêm xán lạn.
– Nhưng trong biển người mênh mông gặp gỡ, cái này chẳng lẽ không phải một loại duyên phận sao? Cô nương, ngươi mỹ lệ quá chói mắt, trong đôi mắt của ta chỉ có thể nhìn thấy sự tồn tại của ngươi!
Chư Toàn Nhi trực tiếp không để ý tới, miễn cho đối phương mượn dây lên ngựa, dây dưa đến cùng không ngớt.
– Cô nương, ngươi băng lạnh, nhưng ta vui vẻ chịu đựng!
– Ta bị ngươi chinh phục, xin hãy cho ta dùng quãng đời còn lại đến thương yêu ngươi!
-…
—————