Liên tiếp mấy ngày, Lăng Hàn đều ở trong Linh Bảo Các, tu luyện một chút, cùng mấy nữ chơi đùa một chút, cuộc sống gia đình trải qua rất thoải mái.
Nhưng luôn ở trong Linh Bảo Các cũng tẻ nhạt, ở dưới Hổ Nữu và Hách Liên Tầm Tuyết giựt giây, Lăng Hàn quyết định mang theo ba nữ đi dạo ở trong Thiên Bảo thành. Bọn họ ra Linh Bảo Các, đi lại ở trong thành thị cổ xưa này.
Đây là một toà cổ thành có lịch sử lâu đời, khắp nơi đều có thể cảm nhận được khí tức lịch sử, một viên ngói một viên gạch không ai không nắm giữ truyền thuyết xa xưa. Ngày đó, bọn họ chơi rất nhiều nơi, đến buổi tối, liền ở trong khách sạn bên cạnh hồ nước, hưởng thụ mỹ cảnh của buổi tối bên hồ.
Minh nguyệt, sao trời đều bắn ra diệu quang ở trên mặt hồ, đặc biệt mỹ lệ.
Bốn người Lăng Hàn ngồi ở bên hồ, vừa nướng đồ ăn, vừa thưởng thức mỹ cảnh.
– Thơm quá, thơm quá, cho ta một miếng!
Một thanh âm vang lên, chỉ thấy một thân hình mập mạp tròn vo xuất hiện, đưa tay chộp tới xâu thịt đang nướng, cũng không sợ nóng.
– Tên béo đáng chết, đây là của Nữu!
Hổ Nữu giận dữ, cướp đồ ăn chính là đại địch của nàng, liền đá tới một cước.
Chỉ là mặc dù người kia béo, nhưng là tên béo rất linh hoạt, thân hình uốn một cái, liền tránh qua một cước của Hổ Nữu, tay phải hầu như không có chịu ảnh hưởng, bắt được xâu thịt.
Hổ Nữu tức giận đến kêu to oa oa, xông lên quyền đấm cước đá.
Tên béo kia chỉ trốn mà không hoàn thủ, mặc cho tiểu nha đầu oanh kích, thân hình linh động đến cực điểm. Nhưng Hổ Nữu càng thêm linh hoạt, giao thủ chỉ mấy hiệp, hắn liền trúng một quyền, bị đánh vào bụng.
Cái bụng tròn vo của hắn lõm lại, nhưng thịt mỡ của hắn lại có thể làm bước đệm, khi lõm đến một nửa, sức mạnh của Hổ Nữu đã hoàn toàn biến mất, cái bụng của hắn lại bắn ra, nhất thời khôi phục nguyên trạng, còn như sóng nước lắc lư mấy lần.
Hổ Nữu còn muốn công kích, lại bị Lăng Hàn bắt được, nàng còn chưa nguôi giận, không ngừng nhìn tên kéo kia nhe răng.
Lăng Hàn cười cợt nói:
– Mã bàn tử, lại tới đây phát tài?
Mập mạp này đúng vậy Mã Đa Bảo.
Mã Đa Bảo đặt mông ngồi xuống, về mặt hình thể hắn và Ân Học Ương không kém bao nhiêu, vốn không nhìn thấy hai chân, vừa ngồi xuống thì như một viên cầu thả trên đất, thật làm cho người lo lắng có thể mất trọng tâm mà lăn đi hay không.
Hắn trước tiên ăn chuỗi thịt, sau đó lau mỡ nói:
– Hắc huynh đệ, quả đất tròn a, chỉ là sao mỗi lần gặp mặt người đều không giống nhau, chuyện gì thế này?
Giả ngu!
Lăng Hàn cũng không giải thích, mặc dù đối phương là cao nhân, bất luận hắn dịch dung trang điểm thế nào đối phương cũng có thể nhận ra. Hắn cười cợt nói:
– Tên béo đáng chết, ngươi sẽ không phải chuyên đến lừa gạt thịt của ta ăn chứ?
– Ai nói không phải?
Mã Đa Bảo cũng không khách khí, xoạt xoạt xoạt, lại đoạt mấy xâu thịt, để Hổ Nữu đau lòng đến độ muốn khóc, trợn mắt nhìn Mã Đa Bảo, chỉ cảm thấy tên mập mạp chết bầm này thực đáng ghét.
Lăng Hàn cười hì hì, lấy ra rượu ngon rót cho đối phương một chén nói:
– Đến, uống rượu.
– Khà khà, tửu lượng của Bảo Gia rất mạnh, ngươi muốn quá chén Bảo Gia lại thẩm vấn, là chuyện không thể nào!
Mã Đa Bảo nhìn thấu dụng ý của Lăng Hàn, nhưng vẫn cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, nhất thời lông mày giãn ra, lớn tiếng nói.
– Rượu ngon! Rượu ngon!
Lúc này, hắn không có lại vòng vèo:
– Hắc huynh đệ, Bảo Gia dự định thành lập một thế lực, muốn mời ngươi gia nhập, được không?
Lăng Hàn cười hì hì nói:
– Hiện tại ta bị không ít người nhìn chằm chằm, ngươi không sợ mang phiền toái tới cho ngươi sao?
– Phiền toái gì, Bảo Gia một tay che trời, đều chặn cho ngươi!
Mã Đa Bảo không chút để ý nói.
Lăng Hàn không tỏ rõ ý kiến:
– Ngươi dự định thành lập thế lực gì, mục đích ra sao?
– Khai thiên!
—————