“ Cô mau mau về nhà đi , hôm nay tôi sẽ cho cô về sớm ” chị Châu nhìn cô như vậy thì không đành lòng .
Cô cảm ơn chị Châu thì lập tức rời đi , chị Châu nhìn cô như vây cũng không yên tâm lập tức lấy điện thoại gọi cho Trân Trân .
“ Trân Trân cô đang ở đâu ? ” .
“ Em đang dưới bãi đỗ xe ạ , có việc gì sao chị ? ” .
“ Hôm nay cô về sớm đi đưa cả Tuyết Vy về sắc mặt cô ấy không tốt lắm ” .
“ Vậy sao ạ , em biết rồi em sẽ đưa cậu ấy về , cảm ơn chị ” nói rồi cô lập tức gọi chon Tuyết Vy .
“ Cậu đang ở đâu ? ” .
“ Mình đang bắt xe ở trước công ty ” .
“ Không cần bắt xe nữa mình lập tức qua đón cậu , chờ mình ” nói xong cô đánh lái thật nhanh đến chỗ Tuyết Vy .
Từ xa cô thấy sắc mặt Tuyết Vy rất kém , mặt cô tái mét khiến người ta nhìn vào cũng phát sợ cô nhanh chóng lái xe qua chỗ Tuyết Vy đang đứng .
“ Nè cậu sao vậy , sao lại thành ra thế này , chẳng phải sáng nay vẫn còn tốt lắm sao ? ” .
“ Không sao chắc do mình mệt quá thôi ” .
“ Cậu đi tiếp khách hay đi gặp ma quỷ mà lại xanh xao thế này ” .
“ Ừm là ma là quỷ cả đời mình không thoát được ” .
“ Được rồi , đừng nói nữa mau lên xe đi , trời lạnh lắm rồi đó ” .
Trân Trân mở cửa xe cho cô rồi tháo chiếc khăn choàng cổ của mình choàng cho cô .
“ Được rồi cậu chợp mắt một chút đi đến nhà mình gọi cậu ” .
“ Ừm ” .
Bên đường một chiếc BMW màu đen đã đứng đó từ rất lâu , mà người đàn ông bên trong đã quan sát hai người họ rất lâu cho đến khi chiếc xe nhỏ kia chạy đi người đàn ông mới lên tiếng .
“ Mua lại lớp học vẽ đó đi , xem thử cô ta đang sống ở đâu ? ” .
“ Vâng tôi biết rồi thưa chủ tịch ” .
“ Cho người theo dõi cô ta đi , về Yên Cảnh ” .
Đến dưới toà nhà Trân Trân đánh thức cô nhưng dường như cô không một chút phản ứng lúc này Trân Trân rất hoảng hốt đưa tay lên trán cô đúng thật cô đã sốt thật rồi . Cô lập tức đưa Tuyết Vy đến bệnh viện cô bực dọc vì sự sơ xót của mình .
“ Cô ý tá mau giúp tôi , cậu ấy bị sốt rồi ” .
“ Bao lâu rồi ” .
“ Tôi không rõ ” .
“ Bác sĩ trưởng cô ấy sốt 39 độ ” .
“ Cao như vậy sao ” Trân Trân nghe xong liền sửng sốt .
“ Cô là gì của bệnh nhân ” .
“ Bạn ạ ” .
“ Được rồi cô cứ bình tĩnh bây giờ chúng tôi sẻ giúp cô ấy hạ sốt ” .
Thấy Tuyết Vy như vậy cô không thể nào ngồi yên được mà cứ đi qua đi lại đến khi bác sĩ giúp cô hạ sốt rồi truyền nước cho cô lúc này Trân Trân mới bớt lo được phần nào . Cô gọi xin nghỉ giúp Tuyết Vy sau đó cả một đêm ở lại bệnh viện chăm cô .