Nghĩ tới đây, rồi lại so sánh với ánh mắt bình tĩnh rành mạch phân minh của thiếu niên này, trong lòng Lục Hàm Chi bắt đầu cảm thấy không đúng lắm.
Tiểu hoàng tử nhỏ yếu vô tội trước khi hắc hóa trong truyền thuyết đâu? Cái tên đại ma vương nói cướp ngục là cướp này, chẳng lẽ lúc trước đều là giả bộ?
Vậy những điều hắn nói đều không đáng tin!
Lục Hàm Chi lặng lẽ vuốt ngực mình, này cmn chuyện gì vậy.
Ban đêm, Lục Húc Chi không ngủ ở đây.
Một là ngủ lại thôn trang sẽ khiến cho người khác nghi ngờ, hai là sức khoẻ của Đại hoàng tử vẫn còn chưa hoàn toàn bình phục, hai người họ mà ở cùng nhau lâu, sợ sẽ “đụng chạm ngoài ý muốn”.
Mà Lục Hàm Chi lại rất vô tư, cậu ở trong thôn trang vô tư lự suốt ba ngày, cuối cùng cũng đã chế tạo xong 500 bánh xà phòng.
500 bánh xà phòng này chia ra các mức giá khác nhau dựa theo công nghệ chế tạo và chức năng, dao động từ năm đồng tiền đến năm lượng bạc.
Xà phòng giá năm đồng tiền là dùng để giặt quần áo, làm thủ công thô ráp, không cho thêm bất cứ hương liệu gì, chỉ cho bồ kết và tụy lợn, bột đậu trắng rồi tạo thành khối thôi.
Đồng thời Lục Hàm Chi còn nghiên cứu thêm công thức dùng kiềm để chế tạo xà phòng, bởi vì công thức như vậy sẽ không có liên quan gì đến cây bồ kết nên không thể xem như là sản vật của mảnh đất hoang kia, không thể dùng để tính GDP được.
Mà đều là kiếm tiền, ai lại ngại tiền nhiều chứ?
Những thứ đồ mà thế giới hư cấu này không có, Lục Hàm Chi cũng muốn thử một chút.
Ngày khai trương, đúng như Lục Hàm Chi đoán, có rất nhiều người đến trước cửa tiệm.
Cậu đặt tên cho tiệm nhỏ của mình là Hàm Ký Hương Phường, lấy một chữ trong tên mình, cộng thêm một chữ có liên quan đến đồ vật mà mình bán là xà phòng thơm (hương), nên đã đặt tên như vậy.
Dân chúng bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ, nhưng đều là xem thì nhiều mà mua thì ít.
Dù sao Lục Hàm Chi bán với cái giá quá mắc, một bánh xà phòng giặt đồ thông thường đã tốn năm đồng tiền, số tiền đó đủ để mua mười cái màn thầu lớn rồi.
Cho đến khi khách quý của Lục Hàm Chi chậm rãi đi tới, một mỹ nhân trông rất diêm dúa nở nụ cười bước vào Hàm Ký Hương Phường.
Nàng là người dẫn đầu các xu hướng ở toàn bộ huyện Vĩnh Hưng – Lệ Nương cô nương. Nghe nói kiểu tóc, quần áo và cách trang điểm của nàng có thể khiến cho các cô nương từ đầu đường đến cuối hẻm tranh nhau bắt chước.
Tuy Cẩm Lan Các là nơi phong nguyệt, nhưng mà là lấy nhã kỹ (*) làm chủ.
(*) nhã kỹ: bán nghệ không bán thân, hoặc chỉ tiếp khách cố định
Lục Hàm Chi thấy Lệ Nương tới, lập tức nghênh đón, khom người nói: “Làm phiền Lệ Nương cô nương đã tới một chuyến, hôm nay có tặng bản dùng thử, xin cô nương vui lòng nhận lấy.”
Tính cách của Lệ Nương và Thải Vi hoàn toàn trái ngược nhau,Thải Vi thì hướng nội kín đáo, còn Lệ Nương lại nhiệt tình như lửa.
Nàng vừa vào tiệm đã lập tức nhìn cậu, vừa mở miệng đã khen: “Chậc chậc, tư thái này của công tử khiến cho tỷ muội chúng tôi tự thẹn không bằng. Nhưng cũng khó trách, dù sao cũng là tiểu lang quân xuất thân nhà giàu, không phải là người mà đám nhà quê như chúng tôi so bì được.”
Lục Hàm Chi cười mỉm, nói: “Tỷ tỷ đang châm biếm ta đó sao?”
Lệ Nương cười duyên, bước tới vỗ vỗ gò má cậu: “Khen ngươi đó! Đứa nhỏ này sao lại không biết điều vậy chứ?”
Mặt Lục Hàm Chi đỏ bừng, bị tỷ tỷ này chọc cho xấu hổ.
Lệ Nương khoảng chừng hai mươi tuổi, trong viện đã xem như khá lớn tuổi.
Nàng đi vòng vòng trong tiệm, rồi dừng bước trước một cái kệ đựng xà phòng màu trắng đề giá là mười lượng bạc, hỏi: “Ô, đệ đệ, hàng này của ngươi quý giá vậy sao? Nói ta nghe xem, nó có chỗ nào thần kỳ vậy?”
Lục Hàm Chi cười đáp: “Cũng không quý giá mấy, chẳng qua là có bỏ thêm bột ngọc trai thôi. Ở đây có mẫu dùng thử, tỷ tỷ thử xem.”
Lệ Nương vừa nghe bèn lập tức nhận lấy: “Hàng lần trước ngươi tặng, tỷ tỷ dùng thấy rất tốt. Lần này ta sẽ thử ngay tại đây cho ngươi xem chút.” Lệ Nương vừa nói vừa đi tới cạnh chậu nước, làm ướt tay rồi thoa xà phòng lên. Sau đó có nha hoàn lập tức đến nhẹ nhàng giúp nàng tạo ra bọt, rửa lại bằng nước sạch. Bàn tay vốn đã trắng nõn, nay càng trơn bóng mềm mại hơn!
Không biết có phải là ảo giác không mà dường như xà phòng bột ngọc trai lại thật sự có công dụng làm trắng và mềm da?
Sau khi dùng xong, Lệ Nương lập tức tán thưởng rồi mua hẳn năm bánh.
Không thể không nói rằng Thải Vi cô nương đã nói đúng, vì sắc đẹp Lệ Nương đúng là chịu bỏ ra cả vốn gốc. Hơn nữa nghe nói Lệ Nương là người có nhiều kim chủ nhất trong viện, nhìn cách nàng ra tay rộng rãi như vậy, quả đúng như dự đoán.
Năm bánh xà phòng ngọc trai làm trắng mềm da là năm mươi lượng bạc.
Lần này, Lục Hàm Chi không cần phải bán thêm những thứ khác nữa, trong không gian tinh thần đã vang lên tiếng thông báo hoàn thành nhiệm vụ. Cậu được cộng thêm 5 điểm giao dịch, cộng thêm 6 điểm trước đó, vậy hiện tại trong hệ thống của cậu có khoảng 11 điểm giao dịch.
Lục Hàm Chi muốn khóc, còn chưa đến nửa tháng nữa là đã đến đại thọ của mẹ rồi. Không biết trong vòng nửa tháng, cậu có thể kiếm được 9 điểm giao dịch nữa hay không.
Lúc cậu đang suy nghĩ lung tung, một người đàn ông mặt trắng không có râu chậm rãi đi vào, cung kính nói với Lục Hàm Chi: “Ông chủ nhỏ, chủ nhân nhà ta muốn mua mấy bánh xà phòng ngọc trai của ngài, không biết còn hàng không?”
Lục Hàm Chi cũng cung kính chắp tay với đối phương, đáp: “Có, còn năm bánh, xin hỏi chủ nhân của ngài cần bao nhiêu?”
Đối phương đáp: “Năm mươi bánh.”
Lục Hàm Chi: ….
Cậu bị số lượng này dọa sợ, tỏ vẻ áy náy, nói: “Vị khách quan này, rất xin lỗi, tiệm nhỏ chỉ làm ăn nhỏ, nhất thời không có nhiều hàng như vậy.”
Đối phương cười cười: “Không sao, chủ nhân nhà ta nói là đặt làm. Đây là tiền thanh toán toàn bộ đơn hàng, ba ngày sau chủ nhân nhà ta sẽ phái người tới lấy.”
Lục Hàm Chi nhận lấy tấm ngân phiếu, tổng cộng năm trăm lượng. Cậu không dám tin vào mắt mình, có thể kiếm được năm trăm lượng dễ dàng thế ư?
Đối phương không đợi cậu kịp phản ứng lại đã nhẹ nhàng khom người ra khỏi tiệm.
Lục Hàm Chi cau mày, khách hàng này thần bí ghê!
Chẳng qua bất kể đối phương có thân phận thế nào, đưa tiền rồi thì là ông lớn hết! Nếu có thể hợp tác lâu dài, vậy thì không thể tốt hơn nữa!
Có sự tham gia của Lệ Nương và vị khách hàng lớn vừa rồi, lượng khách của Hàm Ký Hương Phường tăng mạnh, không ít dân chúng vây xem ở cửa rối rít vào mua.
Thấy GDP của ngày hôm nay đã tăng vọt lên đến 600 lượng, Lục Hàm Chi đổ mồ hôi hột.
Theo tính cách chó má của hệ thống, không phải là nhiệm vụ lần sau sẽ tăng lên trên cơ sở này chứ?
Chỉ mong là sẽ không.
Nhưng sao cứ bất an thế nhỉ?
Lục Hàm Chi cầm đơn đặt hàng trở về thôn trang trong sự thấp thỏm.
Sau khi giao nhiệm vụ xong, cậu mở không gian tinh thần ra, bởi vì bên trong có một cái rương báu sơ cấp, không biết bên trong đó có gì.
Vừa mở rương báu ra, một tin nhắc nhở lập tức hiện lên: Chúc mừng ký chủ đã nhận được rương báu buff sơ cấp, nhận được một phiếu ưu đãi giảm 50% trong khu mua sắm.