Chủ nhiệm Phương lập tức dẫn theo người của ông ta, hoảng hốt bỏ chạy, Tân Huy xem đến ngẩn cả người.
“Chủ nhiệm Phương, kiểm tra xong sớm như vậy sao?”
Anh ta kêu lên: “Hay là, ngồi thêm một lát nữa!”
Chủ nhiệm Phương chạy càng nhanh hơn.
“Đáng đời!”
Tân Huy mắng một câu: “Cũng không nhìn xem, bản thân đã đắc tội với người gì!”
Ngay cả anh ta cũng kinh ngạc, Giang Ninh lại có thể mời được A Phi đến, Lâm Thị này đúng là không đơn giản mà, xem ra ở phía sau quả nhiên là nhà họ Long!
Chỉ có loại gia tộc giàu có hàng đầu như thế mới có tư cách có mối quan hệ tốt như vậy với A Phi.
“Chủ nhân của các anh đâu?”
A Phi nhìn Tân Huy, thấy anh ta vẫn còn đứng ở trước cửa, cau mày, khó chịu hỏi: “Kêu anh ta qua đây cho tôi”
“Dạ dạ dạ” Tân Huy vội chạy đi kiếm Tân Mẫn đang ẩn trốn.
Trong văn phòng, A Phi đầy vẻ khinh thường.
“Đại ca, chuyện cỏn con như vậy, tôi tuỳ tiện cho người tới đây là được rồi” Còn phải anh ta đích thân xuất hiện, kết quả chỉ là khiến cho một tên lâu la sợ hãi, thật là nhàm chán.
Anh ta suy nghĩ, còn nói là gia chủ của dòng dõi danh giá quyền thế hạng nhất nào đến, để tát cho vài cái thật mạnh!
Giang Ninh cười: “Cần thiết chứ” Anh từ đầu đến cuối đều không lên tiếng, không để cho chủ nhiệm Phương biết được mối quan hệ của mình với A Phi, nhưng lai lịch của A Phi trong xã hội thực tại cần phải lấy ra dùng.
Giang Ninh chính là muốn để cho các dòng dõi danh giá quyền thế đó thấy được, thăm dò dò xét, trong môn phái ẩn danh, có bao nhiêu người của xã hội thực tại!
“Cái nhà máy này, tạm thời không thể đóng, bên phía chị dâu của cậu vẫn cần”
“Đại ca nói sớm chứ, chị dâu muốn dùng, tôi cho chị ấy lấy tạm vài cái nhà máy là được.” A Phi vỗ ngực nói: “Ai không chịu, tôi cho hối hận ngay!”
Anh Cẩu đứng ở một bên, bỗng run lên, A Phi trước mặt, trên người rõ ràng không có sát khí, nhưng chỉ là lời nói thôi cũng khiến cho người ta kinh hồn bạt vía.
Cái gã này, chính là anh Phi mà Huỳnh Ngọc Minh vô cùng kính nể?