Nhớ kỹ, vừa rồi cậu không sai, không cần phải xin lỗi.”
Giang Ninh nói xong liền đi thẳng vào trong.
Lý Đông và anh Cẩu đi theo bên cạnh, từ đầu tới cuối lại không nói câu nào.
Bọn họ đã tập mãi thành quen rồi.
Giang Ninh không quen nhìn nhất là cảnh người khác bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh.
Bắt nạt người à?
Trong thiên hạ này có ai lợi hại hơn Giang Ninh chứ?
Hai người không nói gì, đi theo Giang Ninh vào trong.
Mà những người nhìn thấy cảnh tượng này, lúc này mới lấy lại tinh thần, cảm giác trái tim của mình cũng sắp vọt ra khỏi người rồi.
Một vài kẻ muốn nịnh bợ Ngô Phàm và Chu Phương vội vàng chạy ra ngoài.
“Cậu Ngô! Cậu Chul Mọi người không sao chứ?”
“Nhanh! Nhanh gọi xe cứu thương!”
“Đúng vậy, nhanh đưa đám người cậu Ngô tới bệnh viện kiểm tra… AI”
Một người trong đó còn chưa nói xong, đã bị Chu Phương tát mạnh một cái.
“Kêu mẹ cậu đấy!”
Gã chửi ầm lên: “Ông đây còn chưa chết, đi bệnh viện làm gì!”
Gương mặt dữ tợn này làm mấy người muốn nịnh bợ bọn họ sợ đến mức lập tức tái mặt, không dám nói nữa, vội vàng lùi lại.
Chu Phương tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Tôi không quan tâm hắn là ai, tôi đều phải gi ết chết hắn!
Giết hán!”
Bị tát mạnh hai phát ngay trước mặt nhiều người như vậy, bảo Chu Phương gã còn mặt mũi nào lăn lộn nữa?
Ngô Phàm không nói một lời nào, trong mắt càng thêm lạnh lẽo.
“Alo? Người đâu?! Người của các người đâu?! Tất cả đều tới đây cho tôi, tôi muốn giế t chết một người!”
Chu Phương đã gọi điện thoại nói: “Các người không cần quan tâm, nhanh qua đây. Có chuyện gì còn quan trọng hơn sự sống chết của tôi chứ? Nhanh lên!”
Gã để điện thoại xuống, trong lòng càng phẫn nộ hơn.
Gã chỉ gọi mấy cao thủ tới, lại còn suýt nữa bị từ chối.
Gần đây không biết trong nhà đang làm gì, cao thủ không còn lại mấy người, tất cả đều tránh ở trong nhà, thậm chí cũng không tới cửa khẩu bên thành phố Lâm Sơn.
Bây giờ Chu Phương không quan tâm được nhiều như vậy. Lúc này, gã chỉ muốn gi ết chết Giang Ninh!
Gã phải đè hắn xuống đất, đạp mạnh mấy cái mới được!
“Tên khốn kiếp Tống Tiểu Vũ, mẹ nó, mày thật sự tưởng mình làm gia chủ là giỏi à? Dám sỉ nhục chúng tao như vậy!”
Chu Phương nổi giận đùng đùng: “Chờ tao thành gia chủ nhà họ Chu, người đầu tiên phải diệt chính là nhà họ Tống của cậu tai”