An của tôi, tôi nhất định sẽ trả thù cho nhà họ Chu anh!”
Ngô Hồng Vĩ đứng lên quát đầy vẻ chính nghĩa: “Bọn chúng chỉ là nhân vật nhỏ mà cũng dám động tới phương bắc chúng ta à!”
“Cho dù phía sau bọn chúng là nhà họ Long, tôi cũng tuyệt đối không tha cho bọn chúng!”
Gã ta lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi đi ngay trước mặt Chu Thân.
“Hãy nghe rõ cho tôi, tăng cao cảnh giác! Người Đông Hải này đã tập kích thành phố Lâm Sơn, các người không thể sơ suất!”
“Nếu bọn chúng dám đến thì không tha cho một người nào! Có nghe thấy không?!”
Nhìn Ngô Hồng Vĩ thể hiện ở trước mặt mình, Chu Thân biết Ngô Hồng Vĩ chỉ đang thông báo cho người của gã †a là có thể chuẩn bị chúc mừng.
Ông †a không nói một lời, trong lòng tức giận lại hối hận nhưng chẳng còn cách nào.
Cho dù ông ta có không muốn tiếp nhận thì đây vẫn là sự thật!
Hơn nữa, hai người ông ta và Ngô Hồng Vĩ thật ra đều đang đánh cược!
Đánh cược người Đông Hải sẽ đi tới cửa khẩu nào, ai đánh cược thắng thì đó mới là người chiến thắng.
Nhưng ông ta lại thua.
Lúc này nhìn Ngô Hồng Vĩ diễn trò trước mặt mình, Chu Thân lại không nói được câu nào.
Bởi vì đổi lại là ông ta, sợ rằng sẽ càng vui vẻ hơn!
Mà cùng lúc đó, Dương Húc – đại ca xã hội đen của thành phố Bắc An để điện thoại di động xuống, cất tiếng cười to.
“Đám người Đông Hải đi tới thành phố Lâm Sơn rồi!”
Gã vừa dứt lời, mấy ông trùm ngồi ở bên cạnh đều cười ha hả, vô cùng hưng phấn.
Người Đông Hải đi tới thành phố Lâm Sơn, vậy sẽ không tới thành phố Bắc An!
“Hừ, đám người Đông Hải này thật ra thông minh đấy.
Chúng không dám tới thành phố Bắc An chúng ta, chứ nếu chúng tới thì sẽ không có cơ hội sống sót mà rời đi đâu!”
“Tôi đã chờ bọn chúng rất lâu, không ngờ chỉ là một đám hèn nhát!”
“Bây giờ thành phố Bắc An chúng ta mạnh đến mức đáng sợ, ai dám tới? Đi tới thành phố Lâm Sơn còn có cơ hội, tới thành phố Bắc An thì chắc chắn phải chết rồi!”
Mấy người vô cùng hưng phấn.
Bọn họ đã sớm điều tra rõ ràng, Đông Hải có một đám sói với thực lực mạnh mẽ làm người ta kinh hãi.
Đây tuyệt đối là một cuộc chiến đấu thảm khốc.
“Bọn chúng phải may mắn lắm mới lựa chọn thành phố Lâm Sơn, bằng không… thành phố Bắc An chúng ta chắc chắn sẽ làm cho bọn chúng chết không có chỗ chôn!”
Mấy người mỉm cười vô cùng hưng phấn.
Điều này chứng tỏ người của Đông Hải và giới xã hội đen của thành phố Lâm Sơn lưỡng bại câu thương, bọn họ làm ngư ông ngồi thu lợi!
Ngay cả Ngô Hồng Vĩ cũng gọi điện thoại tới thông báo thì còn có gì nghỉ ngờ nữa?
“Tôi muốn uống một chén!”
“Tôi cũng vậy! Hahaha, cần phải chúc mừng”
“Đi thôi, uống một bữa rượu, sau đó đi tới thành phố Lâm Sơn, gi ết chết những kẻ còn lại!”
Dương Húc cười to một tiếng.
Một đám người đứng lên, vô cùng hưng phấn.
Chờ bọn họ giế t chết người của Đông Hải thì tất cả thành quả thắng lợi sẽ đều thuộc về bọn họ.
Mà tổn thất vô cùng nghiêm trọng lại là nhà họ Chu!
Dương Húc xoay người ra cửa, mấy người khác đi theo.
phía sau theo, vừa nói vừa cười, trên gương mặt vô cùng thoải mái.
Nhưng đột nhiên Dương Húc đi tới cửa lại giống như bị ghim chặt xuống đất, toàn thân còn không nhúc nhích!