Người nào!
Sao lại có người đi theo cô ta?
Long Linh Nhi hoảng sợ tột cùng, dùng cả người chặn cửa, tim đập bình bịch trong lồ ng ngực.
“Rầm!”
Có người đá cửa!
Cánh cửa rung lên.
Sắc mặt Long Linh Nhi tráng bệch, vội vàng ấn chuông báo động, gọi tiếp tân khách sạn, nhưng tút tút hai tiếng thì đường dây bị ngắt.
“Anh là ail”
Long Linh Nhi hoảng loạn, hét: “Tôi là người của nhà họ Long Phương Bắc, anh dám giết tôi!”
“Rầm!”
Trả lời cô ta chỉ có tiếng đá cửa, cánh cửa đã bát đầu xuất hiện vết nứt!
Long Linh Nhi lập tức lùi lại đằng sau, cầm lấy một gạt tàn thuốc trên bàn, cô ta nhìn đống đồ trong phòng, thứ có có thể dùng để phòng vệ chỉ còn thứ này thôi.
“Rầm!”
“Rầm!”
“Rầm!”
Nhìn cánh cửa căn phòng bị đá liên hồi, Long Linh Nhi càng hoảng.
Cô ta vội lấy điện thoại, gọi cho lái xe: “Có người muốn giết tôi!”
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Sao lại có người muốn giết mình!
“Rầm!”
Một tiếng vang lên, cửa phòng bị đá mở ra, hai bóng người xông vào, Long Linh Nhi sợ đến mức đánh rơi điện thoại.
Nhìn đám người mặc đồ đen, ánh mắt lạnh lẽo tràn đầy sát khí, Long Linh Nhi muốn giữ bình tĩnh, nhưng lại phát hiện đôi chân dường như không động đậy nổi.
“Giết!”
Không do dự, hai người bát đầu ra tay.
“Soạt!”
“Soạt!”
“Soạtl”
Nhưng bỗng nhiên, từ buồng trong có năm người xông ra, động tác nhanh lẹ, đánh bọc hai bên, trực tiếp ngăn cản hai người đó lại.
“Đợi các người lâu lắm rồi”
Long Linh Nhi lại càng thêm kinh ngạc.
Căn phòng cô ta thuê còn có người khác?
Năm người này là ai đây!
Hình như họ đang bảo vệ cô ta?
“Giết hết đi!”
Hai người mặc đồ đen nói bằng giọng lạnh lẽo, sự ác độc trong ánh mắt không dao động, nói ra tay liền ra tay, xông thẳng đến phía năm người!
“Rầm!”
Cuộc chiến, đã bắt đầu!