– Hàn Mạc, nếu Đại Yến ta không thể thương lượng với nước Khánh, Hàn gia các ngươi có thất vọng hay không?
Hàn Mạc thản nhiên, chỉ mỉm cười nói:
– Chỉ cần có lợi với quốc gia, Hàn gia sẽ cao hứng, nếu bất lợi với quốc gia, Hàn gia sẽ thất vọng!
Tú công chúa khẽ thở dài:
– Nơi này chỉ có hai chúng ta, không cần giấu đầu lòi đuôi, có gì cứ nói là được.
Nàng liếc Hàn Mạc một cái, cười quyến rũ nói:
– Bản cung cũng không phải mãnh thú, nói sai cũng sẽ không ăn ngươi!
Hàn Mạc cười khổ nói:
– Thật ra công chúa hiểu được, một khi không thể bàn bạc được với nước Khánh, vậy chỉ có thể kết minh người nước Ngụy, hậu quả chắc chắn là đẩy binh sĩ nước Yến ta tới sa trường, máu thịt cùng đổ… Đáng thương khô cốt ven đường, vẫn còn là mộng người trong khuê phòng!
– Đáng thương khô cốt ven đường, vẫn còn là mộng người trong khuê phòng… !
Tú công chúa đọc một lần, thở dài yếu ớt:
– Chẳng qua là một câu khiến người ta buồn bã, đáng tiếc… Đây không phải lý do thật sự của ngươi!
– Nếu như công chúa nói như vậy, hạ thần chỉ có thể mạo muội nói, một khi kết minh với nước Ngụy, Hàn gia ta rất nhanh sẽ rời vào tình thê snguy hiểm… !
Hàn Mạc giương mắt nhìn Tú công chúa:
– Tiêu gia tiếp chiến nắm quyền, đến lúc đó… Chỉ sợ công chúa cũng sẽ không thoải mái!
– Đây mới là nói thật.
Tú công chúa cười nói:
– Hàn Mạc, ngươi có biết hay không, tuy rằng lúc nói dối ngươi khiến người ta rất mê muội, nhưng bản cung vẫn thích thấy bộ dáng ngươi nói thật, như vậy nhìn qua càng giống một… người đàn ông!
Nàng lắc đầu buồn bã nói:
– Chẳng qua bản cung vừa nhận được một tin tức… !
Hàn Mạc lập tức nhìn Tú công chúa.
Tú công chúa chậm rãi nói:
– Tin tức gì, rất nhanh ngươi sẽ biết… Chỉ có điều, kết quả tin tức này mang lại, cũng không có ưu đãi gì với Hàn gia các ngươi.
Nàng nhìn Hàn Mạc, vẻ mặt rất bình tĩnh:
– Nếu không ngoài ý muốn, người Khánh và nước Yến ta không thể thảo luận tiếp, nói cách khác, nếu không có biện pháp giải quyết tốt, lúc này, Đại Yến ta chỉ có thể kết minh với người nước Ngụy!
Mày Hàn Mạc nhăn lại, sắc mặt cũng trở nên nghiêm nghị.
Vẻ mặt Tú công chúa đã cho thấy, lời nàng nói là kết luận vô cùng chắc chắn.
Kết minh với người nước Ngụy?
Đây là điều Hàn gia tuyệt đối không muốn thấy.
– Chẳng qua… quyền chủ động đã không ở trong tay Hàn gia các ngươi, thậm chí sứ thần nước Khánh cũng không có cách nào thay đổi kết quả này!
Tú công chúa chậm rãi nói:
– Có lẽ Thái sư đại nhân nước Yến chúng ta đang ngửa mặt cười to!
Hàn Mạc không biết vì sao lại đột nhiên thay đổi như vậy.
Theo hắn biết, hiện giơ ba nước đàm phán đang giằng co, hai nước Ngụy Khánh ai cũng không chiếm được thượng phong, vì sao lúc này Tú công chúa lại nói nước Khánh đã không còn cơ hội?
Rốt cuộc Tú công chúa đã đạt được tin tức gì?
Hàn Mạc hơi nắm tay, một khi kết minh nước Ngụy, như vậy một đảng Tiêu tộc hoàn toàn ở thượng phong trong lần chiến tranh này, đáng sợ nhất là, tiếp theo nước Yến chắc chắn sẽ có động tác quân sự, mà tiêu điểm của nước Yến, sẽ lập tức nhắm vào quân Tây Bắc, nhắm vào Tiêu Hoài Ngọc.
Một khi chiến tranh nổ ra, không thể phủ nhận, dùng thực lực hai nước Yến Ngụy, cho dù không thể hoàn toàn đánh bại nước Khánh, nhưng cũng tuyệt đối có thể đạt được ích lợi rất lớn thông qua trận chiến này.
Mà công lao nhắc tới, đến lúc đó chắc chắn là Tiêu Hoài Ngọc, danh vọng Tiêu tộc trong quân đội thậm chí ở nước Yến sẽ giống như mặt trời ban trưa, cho dù là hoàng tộc, đến lúc đó cũng không thể không nhượng bộ thỏa hiệp với Tiêu tộc.
Tiêu gia đắc thế, trực tiếp đại biểu nguy cơ hàng xuống Hàn tộc, đến lúc đó, đối mặt với Tiêu tộc quân công to lớn, Hàn tộc phải chăng có đủ lực lượng ngăn cản đối phương nhào đến?
Thân là một thành viên của Hàn tộc, Hàn Mạc không thể không suy xét đến tương lai của Hàn tộc, suy xét nguy cơ Hàn tộc gặp phải.
…
Mặt Tú công chúa nhìn qua tâm tình cũng không tốt, dù sao kết quả như vậy, đối với hoàng tộc cũng không có nhiều ích lợi.
Trên thực tế trong triều người hơi hiểu chính trị có thể nhìn ra, hoàng tộc rất bất mãn đối với sự mạnh mẽ của Tiêu gia, gần một năm nay, âm thầm đỡ đầu Hàn gia quật khởi, mục đích chính là vì hình thành thế chân vạc với Tiêu gia và Tô gia, ba phái thế chân vạc, tiêu hao nhau, đây là cục diện hoàng tộc nguyện ý thấy.
Tình thế lúc này, hoàng tộc cũng đang chậm rãi tích tụ lực lượng, vẫn thúc đẩy cân bằng thế lực các nơi.
Nhưng một khi khai chiến, loại cục diện hoàng tộc thích này tự nhiên cũng bị phá vỡ.
Làm một thành viên hoàng tộc, Tú công chúa tự nhiên phải giữ gìn lợi ích của hoàng tộc, nàng hiển nhiên cũng không muốn thấy cục diện như vậy.
– Thôi, chỉ sợ lúc về phủ, ngươi sẽ biết được chân tướng sự tình rồi.
Tú công chúa nhìn qua rất mệt mỏi, thân thể mềm mại có vẻ vô lực:
– Trong phủ ngươi còn có một vị phu nhân xinh đẹp, bản cung cũng không chậm trễ các ngươi ở cùng một chỗ… Ngươi đi trước đi!
Hàn Mạc nhìn Tú công chúa, cũng không lập tức rời đi, mà chỉ trầm mặc.
– Ngươi… muốn nói cái gì?
Tú công chúa thấy được bộ dáng muốn nói lại thôi của hàn Mạc, không khỏi nhẹ giọng hỏi.
Cuối cùng Hàn Mạc chắp tay cung kính nói:
– Hạ thần có muốn chuyện muốn cầu công chúa, hy vọng công chúa có thể đáp ứng!