“Em cũng không dám tin chuyện em gặp hôm nay, nhưng nó thật sự đã xảy ra. Hơi Nước trên cao, có lẽ thế giới này thật sự có kỳ tích. Joyce ạ, vị thầy bói kia lấy tên, đặc điểm, địa chỉ và ngày sinh của anh bảo là để bói bản đồ sao, sau đó hỏi em căn nhà có máy xay gió đồ chơi là nhà của em hay của anh. Khi em bảo phải, anh ta nói là “chúc mừng cô, Anna, vị hôn phu của co đã trở lại rồi, đang ở trong nhà của cô, đừng hỏi những gì anh ấy gặp được, hãy ôm và an ủi anh ấy”.”
“Thần ơi…” Joyce chỉ cảm thấy chuyện này đúng là không thể tin được: “Chẳng lẽ anh ta biết anh à? Chẳng lẽ có người điện báo cho anh ta? Chẳng lẽ anh ta rất thân quen với cảnh sát cảng Anmatt? Không, thế cũng không giải thích được, làm sao anh ta biết được anh đến nhà em? Làm sao anh ta biết là em sẽ đi xem bói? Em hẹn trước à?”
“Không, tới đó em mới chọn.” Anna mờ mịt.
“Có lẽ một vị thầy bói giỏi chỉ cần nắm giữ thông tin phong phú, cho dù không dùng đến nó mấy, có lẽ bói toán thật sự có chỗ thần kỳ.” Cha Anna thở dài, tổng kết: “Trong lịch sử hơn một nghìn năm mà chúng ta biết và cả kỷ thứ tư chưa ai biết rõ, bói toán luôn tồn tại chứ không hề biến mất, ba nghĩ hẳn là có nguyên nhân nhất định.”
Joyce khẽ lắc đầu, hỏi Anna:
“Vị thầy bói đó tên là gì?”
Anna nhớ lại rồi đáp:
“Klein Moretti.”
…
Trong sảnh tiếp khách của câu lạc bộ bói toán, vì Klein đã điều chỉnh âm lượng cho nên Angelica thức thời không tới gần, cho nên cô ta chỉ thấy Anna bước đi như mất hồn, chỉ nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ và mê mang của Anna.
Angelica bước tới gần sô pha, tò mò hỏi:
“Kết quả tốt à?”
Cô ta không dám hỏi cụ thể vì sợ vi phạm quy tắc ngầm của người xem bói.
“Ừ.” Klein gật đầu, lấy ba đồng tiền ra từ trong túi quần: “Một phần tám của 1 saule là một và một phần hai penny?”
“Vâng.” Angelica nhìn đồng tiền, phát hiện đó là 1 penny và hai đồng nửa penny, vội vàng trả lại: “Thừa nửa đồng penny.”
Klein mỉm cười ấn xuống:
“Cảm ơn cô đã chăm sóc khách của tôi, cô ấy cho tôi tiền boa, nên theo lý tôi cũng nên cho cô tiền boa.”
Cũng để cảm ơn việc cô đã đề cử tôi… Hắn lặng lẽ bồi thêm một câu.
“Vậy được.” Angelica bỗng cảm thấy hơi e ngại Klein, lại thấy lý do phù hợp nên không từ chối nữa.
Klein trở lại phòng họp, cho là sau đó sẽ có thêm người cần xem bói, nhưng tới tận năm giờ bốn mươi phút, hắn vẫn không thấy vị khách thứ hai đâu.
Đây không phải là câu lạc bộ bói toán này làm ăn không tốt, mà hầu hết người tới đây đều tự chỉ định người xem bói.
“Bọn họ hẳn là được người ta giới thiệu, đã xác định sẵn sẽ nhờ ai xem bói cho… Nói tóm lại danh tiếng của mình còn chưa đủ…” Klein tự giễu một câu.
Hắn uống nốt cốc hồng trà Sibo thứ ba, đội mũ và xách gậy rồi chậm rãi đi ra khỏi phòng hội nghị.
Angelica nhớ lời dặn của Glacis, vội đi tới:
“Anh Moretti, khi nào anh lại tới câu lạc bộ vậy? Anh Glacis mong được cảm ơn anh trực tiếp.”
“Chỉ cần rảnh là tôi sẽ tới. Nếu vận mệnh cho phép chúng tôi gặp nhau, như vậy anh ấy chắc chắn sẽ gặp được tôi thôi.” Klein đáp lại kiểu lũ thần côn, cảm giác như mình nhập diễn quá.
Sau đó hắn mặc kệ phản ứng của Angelica mà cất bước rời khỏi câu lạc bộ bói toán, lên xe ngựa công cộng về nhà.
Vào nhà, hắn thấy Benson đang đọc báo, còn Melissa thì đang chắp vá thứ gì đó với bánh răng, ổ trục và dây cót dưới ánh sáng lúc sẩm tối.
“Chào buổi chiều, phu nhân Shade có tới chơi không?” Klein thoải mái hỏi.
Benson không buông tờ báo xuống mà chỉ ngển cổ lên:
“Phu nhân Shade tới ngồi được chừng mười lăm phút, có xách quà sang, rất hài lòng với món bánh Komatsu và bánh chanh ngọt mà chúng ta đã chuẩn bị, cũng mời anh em ta rảnh rỗi thì sang nhà bà ta chơi. Bà ta khá hiền lành và lịch sự, cũng rất biết cách nói chuyện.”
“Vấn đề duy nhất là cả nhà bọn họ đều theo tín ngưỡng chúa tể Bão Táp, cho rằng con gái không nên đi học, chỉ được phép để gia đình tự giáo dục.” Melissa lầm bầm. Có thể thấy con bé bất mãn với chuyện này như thế nào.
“Không phải để ý làm gì, chỉ cần bà ta không can thiệp vào nhà chúng ta thì bà ta vẫn là một hàng xóm tốt.” Klein cười an ủi cô em gái.
Vương quốc Ruen là một quốc gia đa tín ngưỡng, không chỉ phục tùng Thần Chiến Tranh như đế quốc Fusark ở phương Bắc, cũng không tôn sùng Mẫu thần Đất Đai như vương quốc Finebot ở phía nam. Giáo dân của ba giáo hội lớn là giáo hội Chúa Tể Bão Táp, Nữ Thần Đêm Tối và Thần Hơi Nước và Máy Móc khó tránh việc xung đột quan điểm và thói quen, chỉ là trăm ngàn năm đã tương đối khắc chế sau, không còn xảy ra tình trạng không thể cùng chung sống.
“Vâng.” Melissa mím môi, lại quẳng mắt về phía đống linh kiện kia.
Sau bữa tối, Klein vẫn ôn tập các tri thức lịch sử. Chờ khi Melissa và Benson tắm rửa về phòng rồi, hắn mới vệ sinh bản thân, vào phòng ngủ rồi khóa trái cửa lại.
Lúc này hắn tiến hành chải chuốt và tổng kết những gì học tập được và các vấn đề mà hắn gặp phải để tránh việc quên lãng, bỏ qua điểm quan trọng. Cũng chỉ như vậy hắn mới có thể dùng suy nghĩ rõ ràng hơn để ứng đối những gì sẽ xảy ra kế tiếp.
Klein mở cuốn sổ ra, cầm bút máy, bắt đầu viết bằng tiếng Trung:
“Vì sao mấu chốt của việc tiêu hóa ma dược lại là đóng vai?”