Một đám người cùng đi theo quan thưởng, tiến vào Càn Khôn hiện nghị luận triều chính, lại đến Tinh thần điện, thư phòng của Thanh chủ. Miêu Nghị tản bộ trong Tàng Thư Các tráng quan, thuận tay cầm mấy bản cổ tích lật xem, lại ném trở về trên giá.
Ra khỏi Tinh thần điện, tiếp tục du lịch trong Thiên cung, sau khi đặt chân tới Tịch cảnh viên đẹp như mộng cảnh, mắt Vân Tri Thu như sáng lên, không kìm được khen một tiếng: –
– Đẹp qua!
Chư tướng nhìn quanh bốn phía, cũng đắm đuối trong mỹ cảnh nơi này.
Ai ngờ Miêu Nghị lại gọi hai vị huyền nữ đi qua, hỏi:
– Trẫm chuẩn bị trùng kiến Thiên cung ở trong Thái cổ, đợi đợi ở chung cùng hai tộc long phượng, không biết ý hai vị thế nào?
Hai vị thủ hộ huyền nữ ngạc nhiên, có phần không qúa tình nguyện, nhưng mấy ngày nay đi theo bên người Miêu Nghị, nhìn thấy rất nhiều chuyện, đã dần hiểu được ý đồ của Miêu Nghị, đó chính là trong thiên hạ nơi đâu cũng là vương thổ, người trong thiên hạ đều là vương thần, hậu qủa khi cự tuyệt rất là nghiêm trọng, ngoài ra hai người đều biết Thái cổ là nơi thích hợp nhất cho Miêu Nghị tu luyện.
Đám tướng lĩnh không nói chuyện, đều đang nhìn phản ứng của hai vị huyền nữ.
Lông mày Vân Tri Thu khẽ nhăn, cho dù nàng rất thích nơi này, chẳng qua tại vấn đề này lại không lên tiếng.
Không cách nào cự tuyệt, cũng chỉ có thể đáp ứng, hai vị thủ hộ huyền nữ gật gật đầu.
– Triệu Thanh!
Miêu Nghị gọi một tiếng.
– Thần có mặt!
Dương Triệu Thanh bước lên lĩnh mệnh.
Miêu Nghị phân phó nói:
– Điều phối nhân mã phối hợp hai tộc long phượng quét sạch tà khí trong Thái cổ, trả lại sơn thanh thủy tú cho Thái cổ, tìm kiếm nơi thích hợp trùng kiến Thiên cung!
– Tuân mệnh!
Dương Triệu Thanh ứng tiếng.
Miêu Nghị nhìn quanh bốn phía một cái, nói tiếp:
– Trước tạm thời đặt chân ở đây, đợi Thiên cung Thái cổ xây xong, thì phần dỡ nơi này thưởng cho mọi người!
Tùy theo một tiếng hạ lệnh của hắn, Hắc Thán lĩnh một nhóm người mã, tính cả hai vị thủ hộ huyền nữ đồng thời phản hồi Thái cổ tử địa.
Nhưng nơi này vừa mới bắt đầu thu xếp, chư tướng vừa vặn tán đi, Miêu Nghị mới bước lên lầu cao nhìn ngắm toàn bộ Thiên cung, chợt phát giác được một tia dị thường, đột nhiên quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy mặt đất trắng xoa sau người chấn động như gợn sóng, một tên thân khoác áo choàng đen từ dưới mặt đất phù hiện ra, chậm rãi quỳ ở trước mặt hắn, thanh âm khàn khàn nói:
– Bệ hạ tha mạng!