– Ngươi yên tâm, người khác không lấy đi được, ngươi nhanh chóng sắp xếp việc của mình đi, đừng để chúng ta không chạy được.
Xem ra đã sớm có chuẩn bị!
Lòng Miêu Nghị thít chặt, hắn đã phát hiện không ngừng dao động pháp lực, rõ ràng có người đang nhanh chóng liên lạc với bên ngoài. Miêu Nghị đột nhiên nghĩ đến một việc, Vân Tri Thu nói bên chợ quỷ chắc chắn có người của Lục Đạo, Lục Đạo muốn có Phá Pháp cung thì sao bỏ qua cơ hội này được!
Đất Luyện Ngục, đỉnh Vô Lượng, bên vách núi ngoài Vô Lượng cung. Kim Mạn mặc váy dài màu vàng đứng bên vách nhìn nhìn sóng biển mênh mông vô bờ phía xa.
Ngao Thiết, Công Tôn Lập Đạo đứng sau lưng Kim Mạn, hai người cầm tinh linh không biết đang liên lạc với ai.
Ngao Thiết nhanh chóng quay đầu báo với Kim Mạn đưa lưng hướng mình:
– Tướng chủ, đúng vậy, là mười vạn cây Phá Pháp cung, rất có thể là Bạch Phượng Hoàng tung ra.
Kim Mạn xoay người, trầm giọng nói:
– Lập tức thông báo huynh đệ bên chợ quỷ phải lần theo dấu vết túm ra Bạch Phượng Hoàng!
Công Tôn Lập Đạo bỗng siết một tinh linh:
– Tướng chủ, ý của ngũ gia khác là không chỉ có chúng ta mơ ước đống đồ này, không biết sẽ có bao nhiêu người bị cuốn vào, sợ huynh đệ một nhà ở bên kia không ứng đối nổi, cũng vì tránh cho đơn độc chịu thiệt nên đề nghị sáu nhà liên hợp, lấy được đồ rồi thì chia đôi.
Kim Mạn dứt khoát nói:
– Trả lời bọn họ, được!
Kim Mạn bỗng cứng người, móc tinh linh ra liên lạc với Miêu Nghị, nàng không rõ hắn đột nhiên tìm nàng có chuyện gì.
Sau khi liên lạc xong Kim Mạn biến sắc mặt, toát mồ hôi lạnh.
Kim Mạn giậm chân nói:
– Chết tiệt, sao quên mất không chỉ trong tay Bạch Phượng Hoàng mới có Phá Pháp cung! Mau thông báo người bên ta ngừng hành động, đây là cạm bẫy Thiên Đình đặt ra!
Hai vị đại tướng quân giật mình kêu lên:
– Sao nói vậy?
Kim Mạn giơ tinh linh lên sốt ruột nói:
– Thánh chủ ở trong phòng đấu giá, hắn là người tham gia cái bẫy này. Là Thiên Đình lấy mười vạn cây Phá Pháp cung ra đấu giá, thánh chủ lo lắng chúng ta bị cuốn vào! Mau, kêu năm nhà khác nhanh chóng rút ra!
Ngao Thiết, Công Tôn Lập Đạo vội truyền tấn liên lạc với người năm nhà.
Kim Mạn truyền tấn cảm ơn Miêu Nghị xong thở hắt ra, vẻ mặt lòng còn sợ hãi:
– Thánh chủ anh minh giúp Lục Đạo tránh khỏi tổn thất lớn!
Quỳnh tinh, phủ Khấu Thiên Vương, cửa điện trọng địa Khấu gia chợt mở ra. Khấu Lăng Hư Khấu Thiên Vương đột nhiên xuất hiện trước cửa, mắt hấp háy.
Bên cửa hông, Lão Đường đẩy cửa ra chạy lại hỏi:
– Có chuyện gì vậy lão gia?
Khấu Lăng Hư nói:
– Lập tức khiến bên chợ quỷ ngừng lại mọi hành động!
Lão Đường lấy làm lạ hỏi:
– Tại sao?
Khấu Lăng Hư nghiêng đầu nói:
– Đây là cái bẫy Thanh Chủ đặt ra, Ngưu Hữu Đức truyền tấn nhắc nhở Văn Lam, Văn Lam khẩn cấp nhắc tam nhi.
Lão Đường ngạc nhiên, lão đã hiểu. Chắc tam thiếu gia gấp gáp nhắc nhở phụ thân của mình. Lão Đường nhanh chóng móc tinh linh ra truyền tấn thông báo người bên dưới dừng tay.
Khấu Lăng Hư khoanh tay khẽ thở dài:
– Hồ đồ, bị bối cảnh xuất thân của Bạch Phượng Hoàng che mờ mắt, không nghĩ rằng Thanh Chủ sẽ trở mặt, ai ngơ Thanh Chủ chơi chiêu đó… E rằng không chỉ có chúng ta bị quỷ che mắt, nhanh chóng thông báo cho ba nhà khác đi.