“Ha ha, điều này cũng đúng! chuyện tình của Thiên Khuê đạo hữu, bổn hoàng sao có tư cách đi quản. Lời vừa rồi xem như Thiên Nguyên mạo muội. Về phần này đoạn Khấp Linh Huyết Mộc này nếu Lang Vương muốn, bổn hoàng cũng không tranh.” Thiên Nguyên Thánh hoàng không hề tức giận, ngược lại điềm đạm trả lời, sau đó trong phòng không còn truyền ra thanh âm nào nữa.
Hắc Phượng Vương ngay từ đầu nhận ra hóa thân Thiên Khuê Lang Vương, khẽ cười một tiếng cũng không nói thêm gì, tựa hồ có chút kiêng kị Thiên Khuê Lang Vương.
Về phần tồn tại lưỡng tộc dưới đài thì thần tình kính sợ, nhất thời gian trong đại điện lại trở nên yên tĩnh dị thường.
“Nếu không ai ra giá nữa thì nên tuyên bố đoạn Huyết Mộc này đã có chủ.” ánh mắt Thiên Khuê Lang Vương hướng trên đài lạnh lùng, không hề cảm tình mở miệng. Thanh âm không lớn nhưng mọi người ở đây đều nghe rành mạch,
Bạch bào lão giả nghe lời ấy, trong lòng có chút phát lạnh. Tâm tư muốn kéo dài thêm để đẩy giá tan biến, lúc này cười to một tiếng nói:
“Đoạn Khấp Linh Huyết Mộc đã được ra giá năm trăm ngàn vạn linh thạch, lão phu đếm ba tiếng nữa mà không ai tiếp tục đấu giá thì nó thuộc sở hữu của Thiên Khuê tiền bối.”
“Năm trăm ngàn vạn linh thạch lần thứ nhất!”
“Ta ra sáu trăm ngàn vạn linh thạch!”
Thiên Nhãn Tử mới vừa hô một tiếng, trên tầng ba truyền ra một thanh âm già nua dị thường khiến đại điện lại xôn xao một trận.
“Sáu nghìn hai trăm trăm vạn” Thiên Khuê Lang Vương không chút biểu tình nói.
“Sáu nghìn năm trăm vạn ” Thanh âm già nua không chút do dự theo sát giá.
Lần này, Hắc lang hóa thân Thiên Khuê Lang Vương không vội ra giá, ngược lại trong mắt chợt lóe hàn quang lạnh như băng nói:
“Động Thiên, ngươi muốn tranh đoạn Huyết Mộc này với bổn Vương sao? Xem ra lần trước ăn một Thiên Lang trảo của Bổn Vương, tựa hồ ngươi đã quên.”
“Hừ, chỉ là một Thiên Lang trảo thì làm gì được ta. Tư vị Động Thiên Toản của tại hạ, chắc ngươi nếm khổ sở không nhỏ.” Thanh âm già nua hừ một tiếng, không chút khách khí trả lời.
Chủ nhân thanh âm này đúng là Động Thiên Thử Vương thần bí nhất trong bảy đại Yêu Vương! Nghe ra tựa hồ còn từng giao thủ với Thiên Khuê Lang Vương.
Tự dưng nghe một phen bí ẩn, các tu sĩ đều cảm thấy bất ngờ, cũng xì xào bàn tán một trận, cảm giác sâu sắc không khí đấu giá đại hội ngày càng thần bí khó lường.
Trong mắt Hắc lang hóa thân lóe lên lục quang, mở miệng trả lời:
“Sáu nghìn năm trăm vạn, đây cũng là giá hợp lý của đoạn Huyết Mộc này. Tại hạ đành nhường Động Thiên đạo hữu vậy. Chỉ không biết đạo hữu tiêu phí nhiều linh thạch như vậy, vè sau còn có thể tranh những bảo vật khác nữa chăng?”
Nói xong lời này, Hắc lang hóa thân nhắm hai mắt, không hề ra giá nữa.
Động Thiên Thử Vương nghe lời ấy như nghĩ tới thứ gì, cũng hừ một tiếng không có mở miệng.
Những tu sĩ Hợp Thể kỳ khác, không biết có phải không muốn vì Huyết Mộc mà gây ân oán hai đại Yêu Vương hay là đang chờ mong một bảo vật nào đó, cũng không lên tiếng trả giá.
Lúc này đây Thiên Nhãn Tử liên tiếp kêu hai lần, đang muốn quyết định Huyết Mộc có chủ thì vào lúc này, Hàn Lập đang tĩnh tọa trong phòng, đột nhiên ngón tay nhẹ nhàng hướng bàn pháp trước người khẽ động.
Nhất thời giá cả biểu thị ở quầng sáng trên đài cao, từ sáu nghìn năm trăm vạn biến thành sáu nghìn bảy trăm vạn!”
“Sáu nghìn bảy trăm vạn lần thứ nhất!” Giá cả chợt biến hóa, Thiên Nhãn Tử có chút trở tay không kịp, vội vàng há miệng hô lên.
Đám người trong đại điện lại trở nên giật mình.
Không biết rốt cuộc là tồn tại cao giai nào lại muốn tranh đoạt Khấp Linh Huyết Mộc với Động Thiên thử Vương.
Mà đến giờ còn chưa nghe người này mở miệng. Không biết là thần thánh phương nào. Nhưng ngẫm lại, đây để giữ bí mật trên đấu giá đại hội.
Chuyện ngoài dự đoán lại tiếp tục xảy ra!
Động Thiên thử Vương không trả giá thêm, lại đem Khấp Linh Huyết Mộc nhẹ nhàng tặng cho Hàn Lập.
Có lẽ sáu ngàn bảy trăm vạn linh thạch, đích xác đã vượt trên giá trị của Khấp Linh Huyết Mộc.
Liên tiếp kêu ba lượt, không còn người thứ hai tranh đoạt, Khấp Linh Huyết Mộc chính thức rơi vào tay Hàn Lập.
Hàn Lập gặp tình cảnh này cũng rất kinh ngạc.
Nghe vừa rồi nghe lời của hóa thân Thiên Khuê Lang Vương, tựa hồ lần tham gia đấu giá hội này, Tam Hoàng Thất Vương cùng một số tồn tại Hợp Thể kỳ đều nhận được tin tức nào đó, dường như đấu giá hội còn có một kiện áp trục vật phẩm. Cho nên ngay cả Huyết Mộc quý hiếm tự nhiên trở nên như gân gà.
Đối bọn họ mà nói, rõ ràng lưu lại linh thạch cạnh tranh áp trục vật phẩm kai mới là cử chỉ sáng suốt.
Đang lúc Hàn Lập âm thầm cân nhắc thì Khấp Linh Huyết Mộc được một đội vệ sĩ thủ hộ đưa đến trong phòng.
Hàn Lập trả linh thạch, sau đó đám vệ sĩ rời đi.
Hắn cẩn thận kiểm tra Huyết Mộc một lần, bỏ vào một cái hộp trống trong trạc thủ trữ vật, khóe miệng không khỏi nhếch lên cười khổ.
Tuy rằng thu được Huyết Mộc nhưng linh thạch trên người đã mất non nửa, về sau có xuất hiện áp trục đồ vật, phỏng chừng không có năng lực tranh đoạt cùng người.
Bất quá Hàn Lập không hối hận.
Các loại tài liệu cùng bảo vật trên người hắn đã vô số, cơ hội gặp được bảo vật cỡ như Khấp Linh Huyết Mộc không nhiều. Cho dù về sau xuất hiện thứ hữu dụng với Hợp Thể tu sĩ, phỏng chừng cũng bị tu sĩ khác như hổ rình mồi.
Tam Hoàng Yêu Vương bá chủ nhất phương, về linh thạch tự nhiên hắn không thể so sánh.
Huống hồ trọng tâm của hắn đặt ở trên tài liệu yêu thú, chờ mong ở Hắc Vực trao đổi hội chính thức về sau.
Cho nên Hàn Lập đem thân dựa vào lưng ghế nhắm hai mắt, lẳng lặng nghe Bạch bào lão giả giới thiệu từng kiện đấu giá phẩm, thần sắc thủy chung bình tĩnh như thường.