Từ Từ Niên vừa nghe thấy kiểm tra sức khỏe, trong lòng liền căng thẳng.
Từ nhỏ tới lớn cậu chưa từng kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện công lần nào, lúc ấy ông nội và mẹ biết bí mật thân thể cậu nên đã giúp cậu hủy bỏ hết các buổi kiểm tra sức khỏe tại trường, cho tới giờ đều là do bác sĩ tư nhân của Từ gia tới khám, cho nên cũng bị giấu gần ba mươi năm, giờ nếu theo Cù Thành đi kiểm tra, không phải tương đương với bại lộ à?
“Cù Thành, đừng đùa nữa, anh xem bây giờ em tung tăng nhảy nhót, nào giống như có hậu di chứng, anh nhiều tiền lại nhàn rỗi còn không bằng để dành mua đồ ăn vặt cho Oa Oa ăn.”
Từ Từ Niên tươi cười nhìn Cù Thành, ý bảo cậu rất khỏe, dùng sức nâng khóe miệng đã cứng đờ lên mỉm cười.
“Chẳng qua chỉ là chụp X quang, siêu âm B gì đó, tập trung kiểm tra vùng đầu, khoang ngực với bụng dưới xem có khối u hay không thôi, tốn bao nhiêu tiền, hơn nữa có một số thứ không chụp X quang, ai mà nhìn rõ qua bụng em được chứ?”
Những lời Cù Thành nói có ý tứ rất sâu xa, nhưng biểu tình lại thản nhiên, giống như việc nào ra việc đó không có ý gì khác, nhưng cậu lại cảm thấy lạnh hết cả sống lưng.
Câu này của anh ta là ý gì? Chẳng lẽ….. anh ta đã nghi ngờ lai lịch của mình và Oa Oa?
Không…. Không thể nào, chuyện này chỉ cần cậu không nói ra ngoài, Cù Thành làm sao lại nghĩ đến một người đàn ông như cậu có thể sinh con.
Trong lòng Từ Từ Niên đang nổi sóng, nhưng ngoài mặt thì vẫn bình thản trêu ghẹo nói, “Anh chưa nghe qua X quang có phóng xạ à? Anh chiếu lên đầu, bụng, chân tay em mỗi chỗ một lần là muốn em sớm bị nhiễm phóng xạ, sau đó anh đi tìm người khác đúng không?”
Cù Thành bật cười, “Mỗi ngày bệnh viện có bao nhiêu người đi chụp X quang đều không có vấn đề gì, đến em một cái là nhiễm phóng xạ chắc? Từ Niên, em như này là không muốn đi, hay là không dám đi?”
Từ Từ Niên cười nhạo, “Anh muốn em đi là em phải đi à? Đôi ta là anh làm chủ hay em làm chủ?”
Cậu lấp lửng vấn đề của Cù Thành, bưng chén canh trứng trên bàn đứng dậy, “Tôi đi rửa chén đũa trước, anh ở đây với Oa Oa, lát tôi về.”
Nói xong cậu cũng không quay lại liếc Cù Thành, lập tức mở cửa phòng bệnh đi ra ngoài.
Cù Thành nhìn chằm chằm cửa thật lâu mới thở dài một hơi, cúi đầu nhìn Oa Oa đang ngồi lòng hắn chơi một mình nói, “Về sau con phải sửa miệng biết chưa, làm trò trước mặt ba con thì gọi là ba, sau lưng thì nhớ kỹ đó là mẹ con, biết chưa?”
“?” Oa Oa nghi hoặc ngẩng đầu, nghiêng đầu hỏi, “Thành Thành, mẹ là gì?”
“Giống như ba con đó.”
“Thế nhưng đó là ba mà….Sao lại biến thành mẹ?”
Cái đầu nhỏ của Oa Oa bị Cù Thành làm cho rối hết cả lên, cảm thấy vấn đề này còn khó hơn hỏi bé bánh bao đậu ngon hơn hay bánh nếp ngon hơn.
“Ừmmm…. Giờ chú cũng cảm thấy khó hiểu.” Cù Thành day day ấn đường, nhất thời cũng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.
Từ sau khi viện trưởng Tôn nói cho hắn kết quả xét nghiệm ADN, hắn vừa khiếp sợ lại mừng như điên, vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, mấy ngày nay không tới bệnh viện thăm Từ Niên với bé con cũng bởi vì hắn chưa nghĩ kĩ phải đối mặt với chuyện này thế nào, trong lòng lại muốn biết rõ ràng mọi chuyện.
Mấy ngày nay hắn tra tư liệu khắp nơi tìm trường hợp giống vậy nhưng vẫn không thu hoạch được gì, đàn ông sinh con quả thật là chuyện viển vông, dù y học phát triển nhưng cả Âu Mỹ cũng không có trường hợp như vậy.
Cù Thành cũng không ngờ Oa Oa lại là con của hắn, giấy trắng mực đen cũng ghi rõ ràng Từ Từ Niên chính là một người ba khác của Oa Oa, tính tuổi của Oa Oa, hắn liền đoán được đứa bé này có lúc hắn và Từ Niên ở trong tù, nhưng đứa bé làm sao hình thành được, lại sinh ra từ chỗ nào, vấn đề này giống như một quả bóng tuyết trong lòng hắn càng lăn càng lớn, làm hắn không thể không tự tới bệnh viện tìm đáp án.
“Thành Thành ngốc quá…. Hỏi gì chú cũng không biết.”
Oa Oa ghét bỏ liếc hắn, duỗi tay túm tay áo hắn, làm Cù Thành lập tức phục hồi tinh thần.
Hắn khụ một tiếng, cúi đầu mắt to trừng mắt nhỏ với Oa Oa, thấy nhóc con này nhìn thế nào cũng thuận mắt, trước kia không biết chân tướng cũng thích, giờ biết rồi tuy có hơi khiếp sợ nhưng hình như cũng là….Thích?
Cảm giác này rất kì diệu, giống như bạn thích đồ nhà người khác như bảo bối, thấy thế nào cũng thuận mắt, nhưng bạn biết đó là của người ta nên sẽ không nghĩ đến chiếm làm của riêng, nhưng đột nhiên một ngày người đó nói cho bạn biết thứ này vốn dĩ thuộc về bạn, muốn vật quy nguyên chủ, loại cảm giác này không thể dùng từ ngữ để hình dung.
“Này, chúng ta thương lượng đi, chú nói cho con một bí mật, nhưng đổi lại con cũng phải đáp ứng chú một việc.”
Oa Oa nghe thấy mắt liền sáng lên, hoàn toàn không nghĩ tới tại sao Thành Thành lại chủ động nói bí mật với mình mà còn đòi thù lao, đây chính là mua bán lỗ vốn, tai nhỏ chỉ nghe tới hai chữ, “Bí mật gì? Bí mật lớn hay bí mật nhỏ?”
“…”
Cù Thành yên lặng vỗ trán, khụ khụ vài tiếng lừa gạt trẻ em nói, “Tất nhiên là bí mật lớn, chú thích con lắm nên mới kể với con đấy, con xem chú cũng không kể với ba con.”
Oa, ba ba cũng không được kể, xem ra là bí mật lớn lắm nha.
Oa Oa nghiêng đầu làm vẻ mặt suy tư trong chốc lát, cảm thấy cái này hình như rất lợi hại, gật đầu thật mạnh nói, “Ngoéo tay, con muốn nghe.”
Cù Thành nhướn mày cười cười, càng cảm thấy mình giống ông chú kì quái đang dụ dỗ bạn nhỏ vị thành niên.
Hắn làm bộ khó xử nhíu mày, vuốt cằm không nói lời nào, Oa Oa chờ mong ngửa đầu nhìn hắn, hai mắt mở to, quai hàm phồng lên, xứng với kiểu tóc “cool ngầu” của bé con, làm Cù Thành nhiều lần suýt cười ra tiếng.
“Nói cho con cũng được, cơ mà…. Con phải gọi chú một tiếng ba, sau đó thơm chú một cái.”
Oa Oa không nói hai lời liền thơm, còn cố ý phát ra một tiếng “Moaz”, trực tiếp bôi nước mũi lên mặt Cù Thành, “Nói đi, nói đi.”
Cù Thành nhịn cười, vẻ mặt nghiêm túc, “Còn gì nữa? Con còn chưa gọi ba đâu.”
“Nhưng mà Oa Oa có ba ba rồi, ba mà biết con gọi người khác là ba thì sẽ không vui.”
Oa Oa liên tục nói vài tiếng “ba ba”, chính mình cũng cảm thấy mơ hồ luôn, Cù Thành nhéo mặt bé, nhỏ giọng nói, “Bé ngốc, con không nói chú không nói thì sao ba con biết được? Gọi nhanh đi, không chú đổi ý đấy nhé.”
Nhóc con do dự hồi lâu, giống như đang nghĩ xem có nên làm vậy không, cẩn thận nhìn thoáng qua phía cửa, thấy ba ba không ở đó mới nhỏ giọng gọi “Ba ba”.
Nói xong bé cũng thấy ngượng ngùng, hóp bụng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
“Ừ” Nội tâm Cù Thành gào thét vì một tiếng gọi của bé, trên mặt vẫn không có biểu cảm gì, gắt gao banh khóe miệng đang nhếch lên, “Còn gì nữa?”
“Oa Oa thích Thành Thành nhất.” Nhóc con miệng ngọt chết người, lại leo lên thơm Cù Thành, bám cả bốn chi lên người hắn, dính như keo con chó.
“Ba cũng thích con, cả ba con nữa.”
Cù Thành cười lên tiếng, bế nhóc con lên, lấy cằm cọ cổ bé, Oa Oa bị ngứa mà cười khanh khách, vừa cười vừa rụt cổ, kết quả bị vướng ngã lập tức bò vào ngực Cù Thành, vui vẻ lăn một cái.
Lúc này cửa phòng bệnh “Két két” mở ra, Từ Từ Niên cầm ấm nước với chén đũa đứng ở cửa, nhìn một lớn một nhỏ đang lăn trên giường kinh ngạc hỏi, “Hai người đang làm gì vậy?”
Oa Oa vừa định mở miệng nói chuyện, Cù Thành đột nhiên thì thầm vào tai bé, “Suỵt….. Đây là bí mật của hai chúng ta.”
Nhóc con gật đầu, phồng mặt bánh bao, học Cù Thành giơ ngón trỏ, cười như tiểu phật Di Lặc, “Suỵt…bí mật lớn.”
******
Đêm khuya tĩnh lặng, Oa Oa chơi cả đêm, mệt đến nỗi nằm bò trên ngực Cù Thành ngủ.
Cù Thành lén lút bế bé lên đặt vào trong chăn, lại đem bé gà vàng nhét vào ngực bé, sau đó mới chậm rãi đứng dậy xuống giường.
Lúc này Từ Từ Niên đang nằm ở giường đối diện, chăn trên người trượt xuống dưới, lộ ra phần lưng và xương quai xanh. Cù Thành lặng yên không tiếng động đi qua, xốc chăn của cậu rồi chui vào, tựa ở đầu giường ngắm bộ dáng cậu khi ngủ.
Có lẽ do mấy ngày này lo lắng cho Oa Oa, hơn nữa thân thể cũng vừa mới hồi phục, cậu ngủ rất sâu, ngay cả Cù Thành bò lên giường cũng không biết, cũng không động mắt, lông mi rung động theo nhịp thở, trên mặt hiếm thấy xuất hiện chút trẻ con cùng mơ hồ.
Bởi vì trên đầu phải khâu, nên tóc cậu phải cắt hết, chỉ còn lại một lớp tóc ngắn còn sót lại sờ rất gai tay, đỉnh đầu có một vết sẹo nhạt màu nhưng lại nhìn rất rõ.
Cù Thành đưa tay vuốt ve vết sẹo, tóc cậu rất cứng, cũng giống như Từ Từ Niên, luôn được một lớp vỏ cứng rắn bảo vệ, thật ra bên trong rất mềm mại, ai có thể phá được lớp phòng hộ này là có thể dễ dàng để lại cho cậu một dấu vết khắc sâu.
Nếu khổng tước này ngày thường nghe lời bằng một nửa khi ngủ thì tốt biết mấy, nếu thế thì hắn cũng không cần phải chờ đến đêm khuya tĩnh lặng mới ra tay.
Cù Thành thở dài trong lòng, chậm rãi cởi quần áo cậu, kéo áo lên ngực cậu, quần ngủ trên người cũng dùng chân kéo xuống, lộ ra một mảng bụng bóng loáng bằng phẳng, hai tuyến nhân ngư trải qua eo rồi chạy xuống cạp quần, che khuất phần lớn cảnh xuân.
Cù Thành đặt tay lên cơ bụng rắn chắc của Từ Từ Niên, dùng lòng bàn tay cảm thụ độ ấm trên làn da, bụng nhỏ phập phồng theo từng nhịp thở của cậu, cái rốn tròn tròn như ẩn như hiện, lòng hắn dần nóng lên, không nhịn được cúi đầu liếm liếm bụng, ngón trỏ thì chọc chọc rốn cậu.
Từ Từ Niên ngủ rất sâu, lăn lộn như vậy vẫn chưa tỉnh lại, chỉ là theo bản năng cảm thấy không thoải mái, khẽ dịch người, ngược lại dí bụng mình đến sát mặt Cù Thành.
Khổng tước ngốc này, ngày thường khôn khéo đến đòi mạng, ngủ rồi sao lại ngoan ngoãn đến như vậy chứ.
Cù Thành nhịn cười, hôn lên ngực cậu.
Cậu ngẩng cổ không nhúc nhích, Cù Thành đưa đầu lưỡi vào trong rốn cậu, không nặng không nhẹ đảo một vòng, Từ Từ Niên vô thức kêu lên một tiếng, âm thanh nhỏ nhẹ trong đêm tối đặc biệt dụ người.
“Khổng tước, chỗ này của em rốt cuộc làm thế nào mà có Oa Oa, hử? Bụng phẳng như vậy, thật sự có thể chứa một đứa bé sao?”
Cù Thành bình tĩnh hỏi cậu, biết rõ cậu sẽ không trả lời, vẫn không nhịn được đưa tay vỗ, sờ sờ bụng cậu, hận chính mình không thể nhìn thấu hết cấu tạo của cơ thể dưới lòng bàn tay này.
“Em nói xem, chúng ta lăn giường nhiều như vậy. chắc em không phải nữ đâu nhỉ? Thế thì tôi lỗ nặng rồi.”
Cù Thành một bên trêu đùa, một bên vén quần lót cậu, ngón tay từ bụng chậm rãi trượt xuống giữa hai chân, lông mu cạ vào lòng bàn tay của hắn, làm cho Cù Thành lại nhớ đến lúc hai người ở trong ngăn tủ nhà ông lão ở thành phố Y, hắn cũng nâng Từ Từ Niên lên như vậy, đè cậu lên thành tủ ra vào liên tục, Từ Từ Niên không chịu nổi dựa vào người hắn, lông mu hai người cọ sát vào nhau, kích thích đến run cả người.
Ngón tay hắn đi thẳng vào bên trong, lướt qua tiểu Từ Niên, đến khe mông căng đầy phía sau, cửa vào co thắt lại, lên xuống theo nhịp thở của chủ nhân, giống như không cảm nhận được bất kỳ nguy cơ nào.
Đầu ngón tay Cù Thành dễ dàng để ở cửa vào, hắn đã rất quen thuộc với chỗ này, nhưng lúc này vẫn không nhịn được muốn tìm tòi nghiên cứu rõ hơn, rốt cuộc cơ thể con khổng tước này có gì khác biệt so với người khác.
Hắn lột sạch quần lót cậu xuống, quay đầu nhìn lướt qua Oa Oa, nhóc con vẫn đang ngủ say sưa, mới chậm rãi nâng hai chân Từ Từ Niên lên.
Phòng bệnh yên lặng đến nỗi tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, chỉ nghe thấy tiếng thở của nhau, cửa vào thần bí run lên theo từng động tác của hắn, lộ ra trước mặt, phong tình vạn chủng, chỉ bằng đầu ngón tay út của Cù Thành, nếp uốn đều đặn, xung quanh láng bóng sạch sẽ.
Chắc là do đột nhiên có người chạm vào, lộ ra ngoài không khí, cửa vào khẽ run lên, không tự chủ được rụt lại, giống như đang cảm thấy xấu hổ.
“Cũng không có cái miệng khác, con từ đâu chui ra vậy chứ?”
Cù Thành làu bàu một câu, cảm thấy yết hầu ngứa vô cùng, không nhịn được hôn lên đùi trong của cậu, ngón giữa và ngón trỏ xoa nắn xoay tròn trong khe mông, giống như rất muốn tìm được khe hở ẩn giấu giữa cửa vào.
Nhưng lại chẳng có, không có một cái.
Giống như bề ngoài Từ Từ Niên vậy, mười phần nam tính, đến cơ bụng với tuyến nhân ngư cũng có, cơ quan nam tính cũng không thiếu tí nào, không tìm thấy một phận nào giống phụ nữ cả.
Chuyện này Cù Thành rõ hơn bất cứ ai, hắn cũng không có mù, lăn giường cùng khổng tước nhiều lần như vậy, nam nữ mà cũng không phân biệt được thì hắn cũng không cần lăn lộn nữa, nhưng vẫn chưa thể từ bỏ ý định, cũng giống như chui vào sừng trâu* vậy, Từ Niên không chịu nói ra lai lịch của Oa Oa, hắn chỉ có thể tự tìm, thế nhưng cái gì hắn cũng không tìm thấy, ngược lại tự rước về một thân nóng rực.
*chui vào sừng trâu; đi vào ngõ cụt (ví với vấn đề không có cách nào giải quyết hoặc những vấn đề nhỏ không đáng được giải quyết)
Nhìn lối vào trước mắt, hắn cảm thấy miệng khô lưỡi khô, cơ thể nóng rực, bộ phận phía dưới cũng không nhịn được mà phồng to, hận không thể đem mình vùi vào cơ thể Từ Từ Niên, ăn sạch sẽ con khổng tước này, hủy cốt lột da để xem cho rõ ràng, hoàn toàn nắm chặt trái tim và bí mật của cậu trong lòng bàn tay.
Lúc này, trong đầu Cù Thành lại nảy lên một ý tưởng táo bạo.
Trước đây ở núi lớn thành phố Y, Từ Từ Niên ngăn không cho hắn đi vào, nếu giờ hắn cứ mặc kệ chọc vào, hung hăng chiếm lấy cậu, dùng tinh dịch rót đầy, rót đến không chứa được nữa, lại dùng thứ gì đó bịt kín, như vậy có phải sẽ có đứa thứ hai không? Thế thì bí mật cũng sẽ bại lộ đi?
Nghĩ đến đây, lòng bàn tay Cù Thành đổ đầy mồ hôi, trái tim điên cuồng nhảy lên, kêu gào muốn hắn thực hiện ý tưởng đó.
Ma xui quỷ khiến, hắn rốt cuộc không nhịn nổi, liếm liếm lối vào của Từ Từ Niên, dùng đầu ngón tay chậm rãi đưa vào…..
Cách một lớp chăn, ngón tay đi vào được một nửa, nỏng bóng, thịt gắt gao bao bọc đầu ngón tay hắn, lại giống như đang thẹn thùng từ chối “người quen cũ”, dục cự còn nghênh* chắn đường hắn.
*Dục cự hoàn nghênh: Muốn từ chối còn nghênh đón. Chính là từ chối để tăng thêm tình thú và kích thích cho đối phương
Cù Thành mồ hôi đầy đầu, hô hấp nặng nề như vừa chạy xong 10000m, hắn hít thở sâu, đẩy đầu ngón tay về phía trước, Từ Từ Niên lúc này kêu “Ô” một tiếng, cả người run lên một chút, tiếp theo thế mà lại mở mắt.
Lúc này Từ Từ Niên đã nửa tỉnh, Cù Thành còn bò giữa hai chân cậu, một ngón tay đâm trong người cậu, bụng dưới nóng rực, cơ thể hai người dán chặt vào nhau.
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai lập tức choáng váng…
