An Hạ liếc mắt chổ khác mà không nhìn thẳng vào anh, biểu cảm căng thẳng pha chút nghiêm trọng. Điếu Trạch Nghiễn nhận thức được tình thế không ổn, lo lắng đến thẳng người.
“Anh… làm gì sai sao?”
An Hạ lắc đầu, lén lút hít sâu một hơi nhìn thẳng vào mắt anh, chậm chạp lên tiếng:”Không có gì, chỉ là dạo này em thấy anh rất bận, thời gian nghỉ ngơi cũng không có nhiều, vậy nên chúng ta…”
Đang nói An Hạ bỗng dừng lại, cô và Điếu Trạch Nghiễn đều nhìn nhau không chớp mắt, cả hai cùng một nỗi lo nhưng nguyên nhân hoàn toàn khác nhau. Anh lo An Hạ giận vì anh đã không ở bên cạnh cô nhiều, còn An Hạ thì lo chuyện sắp phải nói ra.
“Em biết anh bận, nên chúng ta hãy…” Lời nói đến cổ như bị gì đó chặn lại, An Hạ ngập ngừng một lúc, khó khăn lắm mới có thể nói ra: “Nghỉ yêu, kết hôn thôi!”
“Hả?” Điếu Trạch Nghiễn ngớ người trước lời đề nghị bất ngờ của An Hạ, anh vẫn cho rằng đợi đến khi hết bận sẽ đòi cô cầu hôn, không ngờ cô lại hoàn toàn tự nguyện chủ động trước.
Phản ứng kỳ lạ của Điếu Trạch Nghiễn khiến An Hạ hụt hẫng, trông anh chẳng khác gì đã thay đổi không muốn cùng cô thực hiện điều mà lúc trước anh luôn muốn có.
“Hãy xem như em chưa nói gì”
“Cái gì?” Điếu Trạch Nghiễn cao giọng bức xúc, quay ngược lại chỉ trích cô: “Ai chơi rút lại lời đã nói”
Điếu Trạch Nghiễn đứng dậy loay hoay tìm điện thoại, mở máy ảnh lên quay An Hạ.
“Nói lại đi, anh phải quay làm bằng chứng, nhỡ sáng mai em nuốt lời chẳng phải anh phải chịu thiệt sao?”
An Hạ ngẩn người không rời mắt khỏi sự kích động của Điếu Trạch Nghiễn, cô không thể chắc chắn biểu hiện nào của anh là thật cái nào là giả.
“Em mau nói lại đi!”
Đối diện với thái độ một phần yêu cầu chín phần đe dọa của Điếu Trạch Nghiễn, An Hạ bất động một chổ, mi mắt chớp hai cái vô tội, không có cách nào để lặp lại lời khi nãy một lần nữa.
“Em… không thể”
Biểu cảm thất vọng tràn trề hiện hữu trên gương mặt của Điếu Trạch Nghiễn, anh không tài nào chấp nhận được chuyện bỏ lỡ khoảnh khắc quan trọng mà anh đã chờ đợi hơn hai năm.
Tuy bỏ lỡ việc lưu lại khoảnh khắc đặc biệt khi An Hạ cầu hôn, Điếu Trạch Nghiễn tuyệt đối không cho sai lầm tái diễn.
Chuyện kết hôn là chuyện lớn, tối đi làm về Điếu Trạch Nghiễn liền thông báo cho cả nhà biết, bố mẹ anh lẫn thím Vu đều ngạc nhiên đến không thốt lên lời.
Sợ An Hạ đổi ý, sáng hôm sau Điếu Trạch Nghiễn lập tức kéo cô đi đăng ký kết hôn, còn đưa mẹ anh theo để quay lại lúc An Hạ đặt bút ký tên vào giấy chứng nhận.
Nhìn dáng vẻ như vừa đánh chiếm thành công được một đất nước của Điếu Trạch Nghiễn, An Hạ trong lòng trở nên rối loạn không rõ quyết định của cô hôm qua là sai hay đúng, cô chỉ biết mình đã không còn đường thoát.