Mà Phí lão ở bên cạnh cũng không cần Bố Lôi Địch nhắc nhở, đồng thời thi triển thân thủ, mang theo khí thế tuyệt vời. Trong nháy mắt đã đối mặt với ba người.
Tiếp theo năm tên Thiên giai cường giả trong nháy mắt cùng dây dưa một chỗ, kình khí mạnh mẽ bắn ra bốn phía. Thiên giai cường giả mỗi lần giao thủ đều mang theo khí thế rung trời lở đất.
Đám người Hàn Phong ở gần đó bị kình khí của mấy vị Thiên giai cường giả sản sinh ra trong lúc chiến đầu bức lui hơn chục bước.
Cũng may Bố Lôi Địch và Phí lão lo lắng tới việc tránh đấu sẽ lan đến nhóm người Hàn Phong vì thế mà tận lực đẩy lùi chiến trường cách xa bọn họ.
Lúc này Bố Lôi Địch và Phí lão, hai Thiên giai cường giả đang cùng địch nhân đối chiến. Trong lúc nhất thời không thể nào ra tay bảo hộ cho đám người Hàn Phong.
Mà lúc này, đằng sau địch nhân có tới hơn mười tên đã chạy tới trước mặt đám người Hàn Phong. Đồng Thời đem đám người Huyền Thiên tông vây lại một chỗ.
Hàn Phong thoáng quét mắt nhìn xung quanh, nhất thời phát hiện dĩ nhiên có vài người quen. Trong đó có cả Tiêu Linh của Minh Hà tông.
Triệu Ngạn tựa hồ cũng thấy được ánh mặt của Hàn Phong hướng tới bản thân, không khỏi mở miệng khinh miệt nói rằng:
– Hừ! Không ngờ rằng phong thủy lay chuyển. Chạy trời không khỏi nắng, ta chân thành khuyên ngươi nên mang Thiên Địa Thánh quả giao ra đây.
– Phi! Các ngươi là cường đạo hay sao mà cũng dám chạy đến đây cướp đoạt. Thực là không biết xấu hổ.
Mạnh Hùng nghe thấy một tên đệ tử của Minh Hà tông lúc trước bị giáo huấn, giờ đây dĩ nhiên lại ở trước mặt bọn họ diễu võ dương oai, nhất thời tức giận quát.
– Ha ha! Cũng chỉ có thể trách lòng người lòng tham không đáy. Các ngươi dĩ nhiên lại muốn nuốt hết Thiên Địa Thánh quả. Các ngươi còn tưởng rằng ai cũng sẽ kiêng kỵ mà không có động tới Huyền Thiên tông của các ngươi.
Một trung niên nam tử mặc thanh sắc trường sam đứng bên cạnh Triệu Ngạn cười to nói
Hàn Phong nhìn về phía người này không khỏi trầm giọng nói:
– Địa Minh Vực các ngươi không phải luôn luôn độc lai độc vãng sao? Không nghĩ tới dĩ nhiên lại cùng với những người này trộn lẫn vào nhau.
Thanh sắc trường sam nam tử, hơi lắc đầu nói:
– Chẳng qua chúng ta chỉ là tạm thời hợp tác với nhau mà thôi. Dù sao thì Thiên Địa Thánh quả chính là thứ tốt. Minh Vực ta cũng muốn có được một phần.
– Hừ! Cá mè một lứa!
Lâm Nguyệt lạnh lùng những người đang bao vây tức giận nói:
– Hàn Phong! Hiện tại chúng ta nên làm thế nào bây giờ?
Tiêu Linh đứng ở một bên hiển nhiên nhìn ra tình hình của bọn họ lúc này phi thường bất lợi. Duy nhất chỉ có thể dựa vào Bố Lôi Địch và Phí lão, nhưng mà lúc này hai người họ cũng không thể nào để tâm đến bọn họ được. Mà thực lực đối phương rõ ràng hơn hẳn bọn họ.
Tuy rằng Hàn Phong là Địa giai lục phẩm cao thủ, nhưng trước mặt hắn lúc này chính là không dưới mười tên địa giai cao thủ. Có thể thấy được đẳng cấp chênh lệch như thế nào. Tâm trạng mọi người trong Huyền Thiên tông không khỏi trùng xuống.
Hàn Phong nghe thấy Tiêu Linh hỏi như vậy, thoáng tự hỏi chính mình. Nhưng mà hắn cũng không có quá nhiều biện pháp. Hơn nữa với năng lực của hắn cũng nhận biết được rằng trừ hơn mười người ở trước mặt này ra thì tại phụ cận vẫn còn vài nhóm người đang ẩn nấp ở phụ cận chưa có ra mặt. Về phần đám người này tại sao lại ẩn nấp ở xung quanh thì trong lúc này Hàn Phong nhất thời vô pháp đoán ra được ý đồ của bọn họ là gì.
– Sư tỷ! Tình huống của Huyền Thiên tông tựa hồ có chút không ổn, chúng ta bây giờ nên làm gì?
Tiểu Hàn đứng một bên hỏi Đường Vũ Nhu.
Lúc này nhân mã của Băng Tuyết các đang đứng ở trên một đỉnh núi cách đám người Huyền Thiên tông không xa, lẳng lặng quan sát những biến hóa ở bên dưới.
Lúc này Đường Vũ Nhu nghe thấy tiểu Hàn hỏi vậy, đôi mi thanh thú khẽ nhíu lại, nhàn nhạt nói:
– Đi xin chỉ thị của hai vị sư thúc xem các nàng quyết định như thế nào?
– Tiểu sư đệ, ngươi nói chúng ta có hay không nên đi giúp Hàn Phong một lần? Những tên kia nhìn qua cũng biết là kẻ xấu, dĩ nhiên lại còn hợp sức lại với nhau vây công Huyền Thiên tông, thực là mất mặt.
Vệ Trạch cùng với các đệ tử của Thánh Vân Lam tông cũng vừa mới đến phụ cận. Lúc này thấy Huyền Thiên tông của Hàn Phong bị một nhóm người vây công, không khỏi cáu giận nói.
Niếp Ngôn đứng một bên sắc mặt bình tĩnh nhìn tình hình bên dưới thấy song phương đã giương cung bạt kiếm chuẩn bị đánh nhau cũng không có để ý tới Vệ Trạch.
Lần này mặc dù Thánh Vân Lam tông đã phái ra ba gã Địa giai cao thủ để bảo hộ nhóm người Niếp Ngôn. Dù sao thì Niếp Ngôn chính là được đich thân tông chủ Thánh Vân Lam tông bồi dưỡng, thân phận vô cùng tôn quý.
Trong đám đồng bối ở Thánh Vân Lam tông thì cũng chỉ có mình Vệ Trạch mới dám cùng Niếp Ngôn tùy ý nói chuyện. Về phần những đệ tử khác thì đối với Niếp Ngôn vôn cùng kính nể.
– Ta nói tiểu sư đệ, xin ngươi lắng nghe một chút có được không?
Vệ Trạch thấy Niếp Ngôn không có để ý tới hắn thì không khỏi oán giận nói.
– Vệ Trạch không được hồ đồ. Thế lực này tuy rằng không có bằng Thánh Vâm Lam tông chúng ta nhưng liên hợp lại thì thực lực không hề nhỏ một chút nào. Với thực lực của đám người chúng ta ở đây thì không thể nào ngăn cản được đám người này.
Một cao thủ Địa giai của Thánh Vân Lam tông đứng ở đằng sau Niếp Ngôn thấy Vệ Trạch không ngừng xui dại Niếp Ngôn, không khỏi mở miệng rầy la.
Lúc này, chân mày Niếp Ngôn cũng không khỏi cau lại, lạnh lùng nói:
– Chờ!
Thấy Niếp Ngôn lên tiếng, Vệ Trạch cũng cảm thấy bất đắc dĩ. Hắn không thể nào gì khác hơn là ấp a ấp úng đứng ở bên cạnh. Vẻ mặt căm giận, bất bình nhìn chằm chằm vào nhóm người Hàn Phong ở xa.
Mặt khác ở trên một đỉnh núi khác, một nam tử áo xam nhìn về phía thanh niên mặc hoa phục khí vũ hiên ngang, cung kính hỏi:
– Điện hạ, chúng ta có hay không xuất thủ? Dù sao thì Huyền Thiên tông ở lần đại hội này cũng đứng đầu, dựa theo ước hẹn trước đây thì sẽ được hoàng thất che chở.
Vị thiếu niên được gọi là điện hạ, sắc mặt bình thản, ánh mắt có chút hăng hái chăm chú nhìn nhất cử nhất động của nhóm người Hàn Phong. Lúc này nghe đằng sau có người hỏi, đang muốn mở miệng nói chuyện thì lúc này một lão giả đứng ở đằng sau cướp lời mở miệng trước.
Lão giả này không ai khác chính là người đã từng hãm hại Trầm Ngọc, thượng quan Vô Ngã. Mà người trẻ tuổi đứng ở đằng trước bọn họ chính là hoàng tử duy nhất của Thiên Tinh đế quốc.
– Điện hạ, việc này xin người nghĩ lại. Huyền Thiên tông kia không biết tự lượng sức mình, còn muốn ăn trọn bốn trăm mai Thiên Địa Thánh quả, tất nhiên sẽ khiến nhiều thế lực quan tâm. Đừng xem lúc này những thế lực nhị lưu, tam lưu không ra gì. Chắc hẳn vẫn còn rất nhiều thế lực vẫn còn đang án binh bất động. Điện hạ vạn lần không thể vì một Huyền Thiên tông nhỏ nhoi mà đắc tội với nhiều thế lực như vậy được. Đối với hoàng thất mà nói thì đây không phải là sự tình có lợi.
Tiêu Vũ nghe được thượng quan Vô Ngã nói như thế, nhất thời trầm mặc không nói gì.
Ngay khi đông đảo các thế lực đang thảo luận sự tình thì bên kia cũng đã có vài thế lực liên thủ hành động, vài tên Địa giai cao thủ ào ào tiến lên vây đám người Hàn Phong lại.
Nhìn thấy đám người đối phương muốn động thủ, Hàn Phong không khỏi nhướng mày, cũng không có quay đầu lại trầm giọng nói:
– Các ngươi lui lại phía sau, những người này đều là Địa giai cao thủ, các ngươi không thể nào đối phó được.
Dứt lời, Hàn Phong lập tức vận khởi đấu khí ở trong cơ thế, đấu khí bàng bạc trong nháy mắt bỗng nhiên lao ra. Mặc dù chỉ mới tiến vào Địa giai lục phẩm thôi nhưng với tinh thần hải cường đại thì đối với việc khống chế đấu khí Hàn Phong tự nhận không kẻ nào có thể vượt qua được hắn.
Ở trước mặt Hàn Phong lúc này có tổng cộng mười tên Địa giai cao thủ. Nhưng những tên chân chính có thể uy hiếp được hắn cũng chỉ có hai người. Tám người còn lại thì cũng chỉ là Địa giai nhất phẩm, nhị phẩm mà thôi.
Dùng thực lưc của Hàn Phong hiện nay thì tự nhiên không cần phải sợ hãi việc bọn họ liên thủ. Thế nhưng mặt khác hai người có thể uy hiếp đến hắn có thực lực Địa giai tứ phẩm, tuy rằng không thể nào tạo thành thương tổn với hắn được nhưng chỉ cần bị bọn họ quấn lấy thì những người khác trong Huyền Thiên tông ở phía sau sẽ gặp phải nguy hiểm.
Bất quá, Hàn Phong cũng không có vì những người khác mà lo lắng, khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt, khí tức trên người không ngừng đề tăng. Hai mắt tràn ngập lãnh ý, hung hăng nhìn đám người trước mặt
– Hừ! Hàn Phong ngươi cho rằng một mình ngươi có thể chống đỡ được mười Địa giai cao thủ bọn ta sao?
Một đệ tử Địa Minh Vực thấy Hàn Phong muốn một mình chống đỡ mười người bọn họ, không khỏi khinh miệt nói.
Những người khác trong Huyền Thiên tông, nhìn thấy Hàn Phong dự định một mình đối phó với mười tên cao thủ Địa giai, nhất thời có chút lo lắng. Nhất là mấy người Mạnh Hùng, chỉ hận thực lực bản thân quá yếu, dĩ nhiên vô pháp giúp đỡ Hàn Phong chống địch.
Hiển nhiên mười tên cao thủ Địa giai tịnh không để ý tới những người này, vì vây mà tên đệ tử Địa Minh Vực mới mở miệng lại tiếp tục nói:
– Các vị, trước tiên liên thủ để thu thập tên tiểu tử này đã. Những người khác không cần phải để ý tới.
Lập tức, theo tiếng nói vừa dứt, mười tên Địa giai cao thủ đồng loạt xuất thủ, trong phút chốc khí tức tàn nhẫn đều tập trung trên người Hàn Phong. Mọi người chỉ thấy mười đạo thân ảnh phi đến tiếp cận Hàn Phong.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 187: Xuất thủ